Phùng Thạch hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt cực kỳ băng giá.
“Phó Phường Chủ, làm sao bây giờ?” Giảng viên Đường nghiêng người lo lắng hỏi.
“Anh cảm thấy Sĩ Kiệt sẽ thua sao?” Phùng Thạch quay đầu lại liếc nhìn ông ta một cái.
Giảng viên Đường toàn thân run rẩy, bây giờ mới bừng tỉnh.
Đúng vậy, Sĩ Kiệt làm sao có thể thua được? Đó chỉ là Mặc Tiểu Vũ mà thôi, cho dù cậu ta có lợi hại như thế nào, có thể đối phó với Tiêu Sĩ Kiệt sao? Quả thực là điều viễn vông!
Chỉ là … Mặc Tiểu Vũ của hôm nay quá kỳ quái rồi!
Đây hoàn toàn không còn là những gì mà sinh viên cấp D có thể phát huy.
“Được, tôi đồng ý điều kiện của cậu, nói đi, thi cái gì?” Tiêu Sĩ Kiệt bị lời nói của Lâm Dương làm cho hoàn toàn phát cáu, đồng ý mà không cần suy nghĩ.
Anh ta chỉ muốn nhanh chóng kết thúc cuộc quyết đấu, sau đó nghiêm khắc tát vào mặt cái tên khốn này, hỏi thử cậu ta có dám kiêu ngạo như vậy nữa không.
“Thi cái gì sao? Đương nhiên là tùy anh, anh quyết định đi, cái gì tôi cũng tiếp.”
Lâm Dương thản nhiên nói.
“Chàt”
Hiện trường lại náo động.
“Thật là quá kiêu ngạo rồi! Đó chính là Tiêu Sĩ Kiệt!”
“Tên nhóc kiêu ngạo! Tên nhóc kiêu ngạo!”
“Quả thực vô pháp vô thiên!”
“Kỳ Dược Phường của chúng ta xuất hiện một tên kiêu ngạo éch ngồi đáy giếng với tầm mắt cao tới đỉnh như vậy từ khi nào?”
“Cậu ta rốt cuộc có biết Tiêu Sĩ Kiệt không? Cậu ta rốt cuộc có hiểu ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/328947/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.