Giọng nói của Kiếm Vương đanh lại. 
Người này hoàn toàn là một kẻ điên mắt hét lý trí… 
“Yên tâm, giết những người này đối với tôi mà nói không có ý nghĩa gì cả!” 
Lâm Dương buông thanh kiếm gỗ trong tay xuống, bình tĩnh nói: “Hơn nữa tôi cũng hiểu rằng cho dù hôm nay tôi có tha cho Ứng Phá Lãng, nhà họ Ứng cũng nhất định sẽ trả thù tôi!” 
“Lâm thần y, anh yên tâm, tôi nhất định sẽ bảo vệ anh.” 
Liễu Như Thi lo lắng nói. 
“Cô Liễu, Lâm Dương tôi vốn không phải là người thích dựa dẫm vào phụ nữ. Tôi đã làm những chuyện này, tôi không có ý định dựa dẫm vào bắt cứ ai. Tôi tha cho anh ta cũng là vì tôi nợ cô. Cô đã đứng ra đỡ kiếm giúp tôi, cô cũng đã đứng ra bảo vệ tôi, cho nên tôi sẽ cho cô thể diện này! “ 
Liễu Như Thi mím môi, đầu hơi rũ xuống. 
“Lâm thần ý, vậy ý anh là gì?” Có người run rẩy hỏi. 
“Không có ý gì khác, tôi cũng không định giết người nữa. 
Hôm nay tôi sẽ tha cho các ông, chỉ là để cho các ông sau này biết được rốt cuộc là năng lượng của nhà họ Ứng này lớn hay năng lượng của Lâm Dương tôi lớn! Cứ chờ xem! 
Sẽ sớm thấy kết quả cuối cùng thôi!” 
Giọng nói này vừa rơi xuống, Lâm Dương liền quay người đi thẳng ra ngoài cổng. 
Mọi thứ theo với lời nói của Lâm Dương mà kết thúc. 
Nhưng tâm trạng của những người có mặt một lúc lâu sau cũng không thể bình phục lại được. 
“Hừ, vị Lâm thần y này 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/328933/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.