“Hừ, tưởng là người nào cũng được cậu Ứng đánh giá tốt đấy chắc! Tôi nói cho cậu biết, việc này có khi cậu phải cảm ơn bạn mình ấy chứ, nếu không có cô ta thì cậu tưởng là mình sẽ lọt vào mắt xanh của cậu Ứng đấy chắc? 
Giờ mà còn suy tính cái gì nữa hả? Mau đi kính rượu cậu Ứng đi chứ.” 
“Đúng vậy, mau qua đây kính rượu cậu Ứng đi!” 
“Tên ngốc này còn đang nghĩ cái gì nữa chứ hả?” 
“Còn không biết điều mà mau đi kính rượu đi!” 
Bốn phía xung quanh vang lên đủ loại lời bàn tán, tất cả đều là những câu nói dồn ép Lâm Dương. 
Với suy nghĩ của bọn họ thì việc Lâm Dương thỏa hiệp là việc chắc chắn, cũng là sự lựa chọn tốt nhát của anh. 
Dù sao thì ngay cả Kiếm Vương trong truyền thuyết cũng phải cúi đầu trước Ứng Phá Lãng nữa là, thần y Lâm chỉ là một người tài mới xuất hiện thì là cái gì chứ! 
Ứng Phá Lãng cũng cười nhẹ, chờ Lâm Dương trả lời giống mọi người. 
Anh ta tin rằng phàm là người bình thường thì hẳn ai cũng sẽ đồng ý với lời đề nghị của mình. 
Bởi vì, nếu như theo anh ta thì có thể liên tục gặp được các kiểu kỳ ngộ đếm không hết được, mức độ quyền lực và của cải thì không tài nào đong đếm được! 
Đây là ước mơ mà rất nhiều người đều tha thiết đạt được. 
Mà những thứ ấy, chỉ có anh ta mới có thể cho được. 
Nhưng mà… Đối diện với tất cả những lời nói từ bốn phía chung quanh, Lâm Dương lại chẳng hề 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/328919/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.