Đến Giang Thành, Lâm Dương đã chạy tới bệnh viện.
Bởi vì nghe nói hôm nay là ngày Tô Nhan xuất viện.
Dưới y thuật thần kỳ của Lâm Dương cùng với những loại thuốc đắt tiền, tốc độ hồi phục của Tô Nhan thật đáng kinh ngạc, ngay cả Tè Trùng Quốc cũng phải kinh ngạc.
Tô Quảng đang thu dọn đồ đạc, định đưa Tô Nhan về nhà.
Trương Tỉnh Vũ bưng một bát canh gà bước vào và dặn dò Tô Nhan uống nó.
Nhìn thấy Lâm Dương đi vào, Trương Tinh Vũ sắc mặt đột nhiên trầm xuống, nhưng bởi vì có Tô Nhan đang ở đây, nên không có trực tiếp phun ra.
“Thế nào? Đỡ hơn chưa?” Lâm Dương bắt mạch cho cho Tô Nhan, mỉm cười hỏi.
“Không sao.” Tô Nhan nhẹ gật đầu, trêи mặt không có vui mừng cũng không có phiền muộn.
“Này, Lâm Dương, máy ngày nay cậu chạy đi đâu vậy?”
Trương Tinh Vũ hừ một tiếng hỏi.
*Ò, con đi tìm đám người Mãn Phúc Tây tính sổ.” Lâm Dương do dự một chút rồi nói.
“Tính sổ? Chỉ dựa vào cậu sao? Bah! Cậu có biết lai lịch của đám người Mãn Phúc Tây không? Cậu có từng nghe nói qua về võ quán Mãn Thị không? Còn dám tới tìm cậu cả nhà họ Mãn tính sổ sao? Tôi e rằng cậu sẽ bị người của nhà họ Mãn đánh chết rồi!” Trường Tinh Vũ khinh thường nói .
Chuyện này nói sự thật người khác cũng không tin, Lâm Dương im lặng không nói gì.
“Được rồi mẹ, đừng nói nữa, chúng ta trở về đi.” Tô Nhan khàn giọng nói.
Mặc dù cơ thể của cô đã hồi phục rồi nhưng sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/328865/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.