Thật ra thì anh cũng không biết về võ thuật nhiều lắm, bởi vì anh đã dành phần lớn thời gian vào việc nghiên cứu y thuật.
Ngày thường, anh thấy người có luyện võ đều là võ sư: thuộc về chỗ dạy quyền, chiêu thức cũng khá phổ biến, tất cả đều là bắt chước lại, thế nên anh cũng chẳng thấy hứng thú gì cho lắm.
Mà bây giờ, khi thấy cậu chủ nhỏ này thi triển chiêu thức có trong bài quyền pháp cổ truyền, thì nó đã khiến Lâm Dương phải nhìn chăm chú.
Anh không trực tiếp rút kim châm ra để chế ngự cậu chủ nhỏ, mà anh chỉ lo phòng thủ, đồng thời cũng quan sát mỗi động tác của cậu chủ nhỏ.
“Ưng kϊƈɦ trường thiên!”
“Hàng long phục hồ!”
“Phù không tam liên kϊƈɦ!”
“Thất đàm thoái!” Ị Cậu chủ nhỏ vừa phát động đợt công kϊƈɦ dữ dội vừa giận dữ mà rồng lên, tràn đầy khí thế, tắn công như rồng.
Lâm Dương tiếp tục cản lại, cuối cùng anh có chút không chống đỡ được, thế là anh đã bị cậu chủ nhỏ đá mạnh vào người hai phát.
Anh liên tục lùi về phía sau, tuy không có gì đáng ngại, nhưng cảnh tượng này đã khiến cho đám người của Tô Tiểu Khuynh được một phen thót tim.
“Anh rễ, cần thận!” Tô Tiểu Khuynh run rẫy mà la lên.
“Chồng của chị Lâm cố gắng lên! Không được thua!” Lâm Tử Ngữ cũng lấy hết can đảm để lớn tiếng cổ vũ cho anh.
“Hừ, tôi còn tưởng rằng anh lợi hại lắm chứ, hóa ra anh chỉ là một tên không có sức lực mà cũng không chẳng biết võ công! Hôm nay để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/328832/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.