🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Một phút sau, giám đốc đã đặt điện thoại di động xuống lần nữa, lắc đầu với Thường Uyễển Nguyệt: “Cũng không có chủ hộ nào tên Lạc Thiên.”

“Vậy thì tôi hiểu rồi.”

Thường Uyễển Nguyệt cười nói: “Tôi đã nói mà, làm sao đám nghèo khổ này có thể xuất hiện ở đây được? Tôi nghĩ chắc chắn các người trà trộn vào đây vì muốn xem khu trung tâm của Thế Kỷ Hào Tình trong truyền thuyết là cảnh tượng gì đúng không? Sao nào? Nơi này có đẹp không?

Có phải đẹp hơn nhiều so với những căn nhà cũ kỹ của các người không?”

“Đồ khốn kiếp nhà cô…” Lạc Thiên giận đến mức không nói nên lời nữa rồi.

Đúng lúc này, Mãn Phúc Tây chỉ vào mấy người Lạc Thiên, Tô Nhan mà mở miệng nói: “Giám đốc Lý, mấy người này không phải người sống ở đây nhưng lại xuất hiện ở chỗ này. Tôi nghi ngờ bọn họ đến trộm đồ, phiền anh lập tức báo cảnh sát bắt bọn họ lại!”

“Hả? Có chuyện như vậy sao?”

Giám đốc Lý kia nhíu mày, lập tức hô lên: “Bảo vệ, bảo vệ!

Qua đây hết đi! Bắt bọn họ lại, lập tức báo cảnh sát.”

Mấy bảo vệ từ đằng xa liền chạy tới.

“Các người làm cái gì thế hả? Sao chúng tôi lại là kẻ trộm chứ? Anh ta nói gì thì anh tin cái nấy à2” Trương Tình Vũ nóng nảy.

“Các anh không phải người sống ở đây nhưng lại xuất hiện ở đây. Các anh không phải kẻ trộm thì là cái gì?

Không biết nơi này đã có quy định bằng văn bản rõ ràng là không phải người sống ở đây thì không thể

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/328816/chuong-207.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.