Phó Hằng hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Chu Ngải cũng với có vẻ ngạc nhiên.
Người này là ai vậy?
Đang yên đang lành sao lại đánh người?
Nhưng…người vừa đến hoàn toàn không hề để ý đến Phó Hằng, chỉ bước vào và giáng một cú đấm vào mũi Phó Hằng.
bùm!
Phó Hằng ngay lập tức bị đánh đến đầu choáng mắt hoa, máu trong mũi ào ạt chảy ra.
“Anh làm cái gì vậy? Giết người rồi, giết người rồi! Hội trưởng Lâm, cái kẻ thần kinh này là ai? Mau bắt anh ta lại!” Phó Hằng hét lên.
Nhưng bắt luận ông ta có la hét thế nào cũng chẳng giải quyết được vấn đề.
Lâm Dương chỉ ngồi trước bàn làm việc, mặt không biểu cảm nhìn cảnh này.
Về phần Chu Ngải, sớm đã bối rối rồi, cả người cũng chân tay luống cuống.
Người đàn ông to lớn lại đá vào bụng Phó Hằng.
“Ục…
Phó Hằng ôm chặt bụng, liên tục nôn ra axit trong dạ dày, bữa ăn qua đêm đêu sắp nôn ra ngoài hêt rôi.
Người đàn ông to lớn lại giơ nắm đấm và đấm từng đấm vào Phó Hằng.
bùm!
bùm!
bùm!
bùm!
Có một âm thanh khó chịu vang lên.
Kèm theo đó là tiếng kêu thảm thiết của Phó Hằng.
“Hội trưởng Lâm…” Chu Ngải ánh mặt lộ ra vẻ lo lắng, vội vàng gọi Lâm Dương một tiếng.
“Đủ rồi!”
Cuối cùng, Lâm Dương cũng lên tiếng.
Người đàn ông to lớn ngay lập tức dừng lại.
Chu Ngải lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Nếu cứ tiếp tục đánh như vậy, e rằng Phó Hằng sẽ bị đánh chết mắt.
“Hội trưởng Lâm, cứu tôi…” Phó Hằng ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/328810/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.