Từ Nam Đống và Từ Diệu Niên đều bị đưa đến bệnh viện điều trị, Lâm Dương để Mã Hải sắp xếp máy vệ sĩ tới đầy để đảm bảo sự an toàn cho bọn họ, sau đó anh quay về công ty, nhắm mắt suy nghĩ.
“Đã có thể xác định chuyện này do Nam Phái làm ra.” Mã Hải hạ giọng nói.
“Thế cục Nam Thành bây giờ thế nào rồi?” Lâm Dương bình thản hỏi.
“Nếu như không bắt được Từ Thiên, vậy thì Nam Phái muốn khống chế được thế cục ở Nam Thành thì sẽ phải mắt tầm ba năm, hơn nữa, trong khoảng thời gian đó sẽ phải đối mặt với lại ít nhất cũng hơn trăm vụ kiện tụng khác nhau, tiêu hao cho cả nhân lực và tài lực vào vụ này sẽ là một con số thiên văn, đối với Nam Phái mà nói thì việc này tốn công tốn sức mà kết quả thu lại chẳng được bao nhiêu. Có điều, nếu bọn họ bắt được Từ Thiên… thế thì chỉ cần ba ngày là có thể giải quyết được tất cả mọi chuyện.” Mã Hải nghiêm túc nói.
Từ sau khi Từ Thiên và tập đoàn Dương Hoa hợp tác với nhau, tập đoàn Dương Hoa đã tham dự vào việc khai thác thị trường Nam Thành, Từ Nam Đống cũng dành cho tập đoàn Dương Hoa đủ loại ưu tiên, nhưng giờ xảy ra chuyện như thế này, thế cục ở Nam Thành có thể coi như đã định, Mã Hải cũng cảm thấy lòng đau như cắt…
Lâm Dương nhướng mày: “Nam Phái thật sự mượn tay nhà nước chỉ để đối phó với một mình tôi thôi sao?”
“Trước đây tôi cũng cho là chỉ vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/328782/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.