Việt Đông hoàn toàn chết lặng.
Người nhà họ Việt xung quanh cũng kinh ngạc vô cùng.
Không biết Việt Đông đã nghe thấy cái gì, làm sao có thể lộ ra dáng vẻ này …
“Việt Đông, ông nên cho tôi một câu trả lời!”
Lâm Dương ngây người nhìn Việt Đông.
“Xin anh… xin anh Lâm đợi một chút, tôi sẽ gọi điện thoại ngay lập tức để gọi tất cả người nhà họ Việt ở Giang Thành quay về ngay và trừng trị bọn chúng thật nghiêm khắc!!” Việt Đông ngay lập tức hét lớn, dáng vẻ đó vô cùng áy náy, như thể nếu nói chậm hơn một chút sẽ vạn kiếp bất phục.
“Ò? Vậy thì tốt quá.” Lâm Dương gật đầu.
“Anh Lâm, xin anh đừng tức giận. Hành động lần này Việt Đông tôi hoàn toàn không hề hay biết. Nhóm người này đã hành động tùy tiện mà không nói cho nhà họ Việt của tôi biết, tôi nhát định sẽ trừng phạt bọn họ nghiêm khắc và cho anh một lời giải thích. Ngoài ra còn có Việt Nham, anh yên tâm! Đợi nó quay về, tôi nhất định sẽ yêu cầu nó đích thân quỳ xuống trước mặt anh, xin lỗi anh và cầu xin anh tha thứ! “Việt Đông với dáng vẻ phẫn nộ nói.
Vẻ mặt nghiêm nghị của ông ta lúc này chỉ còn lại sự khẩn thiết và một tia sợ hãi.
Lâm Dương nhìn thấy vậy, cười nhạt nói.
biết được nhà họ Khai xảy ra chuyện gì rôi “Xem ra ông đã Việt Đông run rẩy, vội vàng thấp giọng nói: “Nhà họ Khai đáng tội…… đáng tội”
“Đừng nói nhảm nữa, Việt Đông, ông thức thời hơn nhà họ Khai, hơn nữa chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/328772/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.