*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cô y tá nghe vậy, lộ ra vẻ xin lỗi nói: “Rất xin lỗi cô Tô. Chúng tôi cũng chỉ vừa mới biết được danh tính của người trả tiền. Số tiền này chính là do Lâm Dương chồng cô trả. Xin cô ký tên và nhận lại tiền đi.”
Khi giọng nói rơi xuống đất, Tô Nhan đã như bị sét đánh ngang tai, sững sờ ngay tại chỗ.
Tô Quảng bên cạnh cũng ngắn ra, hoài nghỉ nhìn y tá kia.
Tiền của Lâm Dương sao?
Sao có thể lại là Lâm Dương?
Sao có thể?
Làm thế nào mà đứa con rễ ở rễ vô dụng đó có thể trả hàng trăm vạn?
Cậu ta lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?
Tô Nhan không thể tin được, Tô Quảng cũng không cách nào tiếp nhận.
Điều này thực sự quá không thể tin được.
Tô Nhan kinh ngạc quay đầu nhìn Hoa Mãn Thần: “Anh Hoa, chuyện này, chuyện này rốt cuộc là thế nào vậy?”
“Thế nào vậy cái gì? Tôi, tôi cũng không biết,” Hoa Mãn Thần cũng có chút bối rồi, lắp bắp nói.
“Số tiền này không phải là anh trả sao? Tại sao lại biến thành Lâm Dương trả rồi?” Tô Nhan chất vần.
Nghe đến đây, Lâm Dương đột nhiên nhận ra.
Hoa Mãn Thần đã đem công lao của anh nói với Tô Nhan rằng đây là tác phẩm của anh ta.
Lâm Dương sắc mặt trở nên trầm xuống, trong lòng vô cùng tức giận.
Hoa Mãn Thần này thật là không biết xấu hồ!
Vẻ mặt của Tô Nhan cũng tràn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/328761/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.