Giám đốc Lâm gọi cho ai đó để nói chuyện. Họ nói cái gì thì những người chung quanh cũng không nghe rõ.
Có điều, những người đứng bên cạnh thì loáng thoáng nghe được một con số truyền đến qua điện thoại.
TỷI Đấy là tiền à?
Mấy người nghe thấy đều cảm giác như đầu nỗ tung.
Đặc biệt là Trương Thanh Hằng. Chân anh ta mềm nhũn, tí nữa thì ngã quy ra đất.
Ttỷ?
Lẽ nào đó là… số tiền tích trữ của tập đoàn Dương Hoa hay sao?
Nếu thế thì, những đòn công kϊƈɦ của tập đoàn Thượng Vũ với bọn họ hoàn toàn không có bắt kì sức uy hϊế͙p͙ nào cả. Tập đoàn Dương Hoa hoàn toàn có thể tận dụng nguồn tài lực khổng lồ này để tiền hành phản kϊƈɦ bên kia.
Tại sao lại có thể như vậy?
Toàn thân Trương Thanh Hằng run rẩy không ngừng. Anh ta chưa từng nghĩ rằng thực lực của Lâm Dương lại hùng hậu tới như vậy.
“Chắc… chắc chắn là anh đang nói dối!” Anh ta nói mà giọng run run.
i “Mọi người ai cũng là người trưởng thành cả. Nói dôi tôi cũng chả có lại, thay vào đó còn ảnh hưởng đến danh dự của tôi.
Cậu thấy là tôi sẽ dư hơi mà làm chuyện ngu ngốc như vậy sao?” Lâm Dương đặt điện thoại xuống.
Mặt Trương Thanh Hằng lúc đỏ lúc trắng, đổi màu liên tục. Cuối cùng thì anh ta xoay người định rời đi.
Anh ta cần phải báo cáo chuyện này với lại Tư Đồ Kính, đồng thời phải bàn bạc với công ty để chuẩn bị sẵn chính sách đối phó.
Nhưng ngay lúc Trương Thanh Hằng đang định rời đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/328743/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.