Một âm thanh chói tai vang lên.
Nhìn thấy một người đàn ông luộm thuộm say xỉn bước vào nhà, lấy ra một lon bia từ trong tủ lạnh, trực tiếp uống cạn một hơi sau đó ngã lên sô pha rồi lăn ra ngủ.
Nhưng ngủ được một lúc, người đàn ông này bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại di động.
Anh ta có chút run rẫy chạm vào điện thoại, sau đó bắt máy.
“Khang tiên sinh, anh định khi nào thanh toán viện phí cho con gái của anh vậy?” Ở đầu dây bên kia điện thoại là một giọng nữ êm tai.
“Xin cho tôi thời gian vài ngày nữa.” Người đàn ông khàn giọng nói.
“Chúng tôi đã cho anh thời gian một tuần rồi. Bệnh viện cũng không phải là nhà từ thiện. Thực ra không thể trì hoãn lâu hơn được nữa. Hơn nữa, chỉ phí trị liệu hàng ngày của con gái anh cũng rất cao. Chúng tôi đều biết hoàn cảnh của anh hiện tại rất khó khăn. Chúng tôi đã tổ chức quyên góp trong bệnh viện cho con gái anh, nhưng thu nhập của chúng tôi cũng có hạn. Đây chỉ là một giọt nước trong xô. Hy vọng anh có thể hiểu cho. “
“Tôi biết rồi, cảm ơn các cô, cho tôi thêm bảy ngày nữa, ba ngày, nội trong ba ngày, tôi nhất định sẽ trả viện phí.”
Giọng bên kia điện thoại im lặng một lúc, sau đó thở dài nói: “Khang tiên sinh, đề nghị của tôi là hãy đón con gái anh về : sống đi. Thời gian của cô bé đã không còn nhiều nữa rồi. Hãy ở bên cô bé.”
“Ý của cô là gì? Ý của cô là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/328719/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.