Sau khi ra khỏi cửa, Lâm Dương lái chiêc xe 918 chạy thắng vê nhà.
bùm! bùm! bùm…
Anh dùng lực gõ mạnh vào cửa.
Ngay sau đó, Tô Quảng đã ra mỏ cửa.
“Gọi xe cấp cứu chưa?” Lâm Dương vội vàng hỏi.
“Đã gọi rồi! Có lẽ sẽ tới đây sớm thôi.” Vẻ mặt của Tô Quảng cũng hoảng hốt.
“Con muốn xem thử tình hình của Tiểu Nhan!” Lâm Dương sải bước đi về phía căn phòng.
“Cậu đến làm cái gì vậy?” Trong căn phòng Trương Tinh Vũ đang ôm Tiểu Nhan trong vòng tay khóc nức nở, đôi mắt đỏ hoe hét lên.
Nhưng Lâm Dương không thèm đề ý đến bà ta, đẩy bà ta ra và kéo Tô Nhan, người đã hôn mê vào vòng tay mình và bắt mạch cho cô.
“Cậu làm cái gì vậy? Cậu hại Tiểu Nhan còn chưa đủ sao?”
Trương Tỉnh Vũ như phát điên xông tới, nhưng bị Tô Quảng kéo lại.
“Tiểu Dương biết chút y thuật, bà đừng làm loạn nữa!” Tô Quảng nghiêm khắc hét lên.
“Y thuật sao? Nếu không phải vì cậu ta, Tiểu Nhan sẽ như thế này sao?” Trương Tinh Vũ với đôi mắt đỏ hoe hét lên.
Lâm Dương không kháng lại lời nào, nhưng sắc mặt lại lạnh lùng vô cùng.
Một lúc sau, anh lấy túi đựng kim luôn mang theo bên người ra, rút ra một cây kim màu bạc, xuyên qua lông mày của Tô Nhan, rồi lại xuyên từ cổ họng đến bụng dưới của cô.
“Tôi cảnh cáo cậu, cậu không được tay chân lóng ngóng!”
Trương Tỉnh Vũ lập tức kéo bả vai của Lâm Dương.
“Tinh Vũ, bảo đừng náo loạn! Dù sao nó cũng là chồng của Tiểu Nhan!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/328713/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.