Mặc dù ông cụ Trương không có uy quyền như thầy Lưu, nhưng trêи phương diện thư hoạ, ông ấy cũng đã nghiên cứu rất nhiều năm rồi.
Nếu muốn phát triển trong lĩnh vực này, cho dù thành tựu không bằng thầy Lưu, cũng tuyệt đối không hề thua kém.
Giống như hai bức tranh Thượng Nguyệt Đồ hồi nãy, ai thật ai giả thật ra ông cụ Trương đã nhìn thấu rồi.
Nhưng ông ấy đã lựa chọn không nói.
Bởi vì ông ấy biết chuyện này không thể nói ra được.
Một khi nói ra, không chỉ danh tiếng của nhà họ Trương bị tổn hại, hơn nữa còn khiến người nhà của mình không biết phải làm sao.
Nhưng nếu ông ấy không nói thì sẽ uất ức cho Tô Quảng rồi.
Trong lòng ông cụ cũng rất khó xử lý, cân nhắc một hồi lâu mới quyết định hy sinh Tô Quảng.
Dù sao thì gia đình của Tô Quảng cũng đã quen rồi.
Đây là kế hoạch của ông cụ Trương.
Tuy nhiên… Lâm Dương không bỏ cuộ!
c Anh nói những lời này nhìn thì có vẻ như đang thú nhận, nhưng thực tế là muốn phá bệ của ông cụ Trương!
Nếu nói bức tranh kia quả thực là giả, vậy thì trả lại đi, nhưng vấn đề là … bức tranh kia là thật!
Là bút tích thật của Cố Khải!
Làm sao có thể trả lại đây?
Vậy thì không phải là muốn mạng của ông cụ sao?
Nhưng nếu cự tuyệt… vậy thì không phải chính là trúng tim đen của rồi Lâm Dương sao? Khiến người ta sinh nghỉ ngờ?
Đưa bức tranh của Tùng Hồng cho Lâm Dương sao?
Cũng không được, có ông cụ Lưu ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/328699/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.