Chiếc Poison chạy như bay trêи con đường ở trung tâm thành phó, vô số người qua đường nhao nhao lấy điện thoại ra chụp chiếc xe sang trọng điên cuồng.
Đây không biết là niềm mơ ước của bao người ở kiếp sau.
Đây không biết là hình nền trêи điện thoại hoặc máy tính của bao người.
Mà bây giò, tôi lại ngồi trong đó?
Tô Nhan ngơ ngác nhìn qua, cái đầu nhỏ hạt dưa ngây ngắn một hồi.
Không biết mất bao lâu.
“Anh đã làm thế nào?” Cô khẽ thở hồn hễn hỏi.
“Những con ngựa đó?”
“Đúng vậy.” Đến bây giờ Tô Nhan vẫn không chấp nhận nỗi, Lâm Dương thắng bảy trận liên tiếp, trực tiếp thắng đến nỗi mấy tên phú nhị đại táng gia bại sản, kể cả Khai Mạc, đồ lót cũng không chừa, ngược lại còn nợ gần mười ức.
Tô Nhan tuyệt đối không tin Lâm Dương dựa vào vận may.
Phía sau cuộc đua ngựa thật sự quá không bình thường.
Một con ngựa bị đâm hơn chục nhát dao… lại không chết, trái lại còn chạy tới đích.
Chuyện này là quá tà môn!
Dưới tình huống bình thường, con ngựa dù không chết, cũng nên nổi khùng nổi điên thậm chí là ngã quy, chứ không phải giống như một gã dũng sĩ chạy băng băng thay hoàn thành rồi mới dừng lại?
Nhưng con ngựa không phải là người, cũng không có ý thức được sứ mệnh.
Tô Nhan sao lại nghĩ mãi không thông.
“Lý do rất đơn giản.”
Lâm Dương giơ tay lên, nhàn nhạt nói: “Chính là cái này.”
Tô Nhan nhìn kỹ, có chút không ngờ: “Kim châm?”
“Đúng vậy, lúc trước anh xem trong sách cổ thấy có mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/328695/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.