Tiếng gào khóc của Lưu đại sư khiến nhiều người bất ngờ.
“Lưu đại sư, ông sao thế? Không phải chỉ là đồ giả thôi sao?
Dù tốt đến đâu thì cũng chỉ là đồ giả thôi mà?” Rốt cuộc cũng có người không chịu được nữa nói.
“Đây không phải đồ giả…” Lưu đại sư khàn khàn nói.
Năm chữ đơn giản đã khiến tất cả mọi người ở hiện trường như bị sét đánh.
“Không phải là giả sao? Chẳng… chẳng lẽ lại là bút tích của Cố Khải Chỉ thật sao?”
Mọi người như sắp bùng nỗ.
Đặc biệt là chủ cửa hàng, vừa rồi ông ta còn tự mãn cảm thấy mình kiếm được một khoản lớn rồi, bây giờ nghe thấy lời của Lưu đại sư, mặt lập tức biến sắc.
“Sao có thể là thật được? Lưu đại sư, bức Thượng Nguyệt đồ này… chưa từng có ai được nhìn thấy bản gốc mà… chẳng nhế ông đã từng nhìn thấy bản gốc sao?” Những người khác run lên.
“Đương nhiên là tôi đã xem rồi. Đây là Thượng Nguyệt đồ thật.
Lần này tôi đến Giang Thành chính là vì Thượng Nguyệt đồ.
Nhìn góc dưới bên phải của bức tranh này đi…”
“Có một cái chắm đỏ…”
“Đúng vậy, đây là khi Cố Khải Chi vẽ bức Thượng Nguyệt đồ này, có một đứa trẻ nghịch ngợm làm dính mực trêи ngón tay của mình lên đó. Cố Khải Chi cũng không trách cứ, ông ấy cảm thấy đây chính là số mệnh, vì vậy ông ấy đã in con dấu của mình lên chỗ đó. Dấu vân tay này có ghi lại khi khai quật được Thượng Nguyệt đồ, tôi đã nhìn thấy dấu vân tay này rồi, đúng là cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/328688/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.