Nhìn những chiếc xe sang trọng xếp thành hàng dài này, Tô Dư hoàn toàn sửng sốt.
Thiếu niên tóc vàng mặt mày tái đi, lão mập phía sau há hốc miệng.
“Anh rễ, em … em đi bộ là được rồi…” Tô Tiểu Khuynh có chút sợ hãi, khe khẽ nói.
“Được rồi, Tiểu Khuynh thích thế nào thì thế đó!” Lâm Dương xoa đầu đáng yêu của cô ấy, cười nói.
“Ừm.” Tô Tiểu Khuynh ngọt ngào khẽ gật đầu.
“Anh bạn này, anh là …” Lão mập bình tĩnh lại hỏi.
“Anh rễ của Tô Tiểu Khuynh, Lâm Dương.”
“Lâm Dương?” Lão mập có chút khó hiểu, trái lại, thiếu niên tóc vàng lại kϊƈɦ động hô lên, “Cha, là Lâm Dương, tên phế vật nhà họ Tô, là Lâm Dương đến ở rễ vào nhà họ Tô, mọi người trong trường chúng con đều biết, không cần sợ anh ta! Anh ta là vua ăn cơm mềm”! Là một kẻ vô dụng.”
(*Ý chỉ đàn ông bám váy phụ nữ) Lời này vừa nói ra, người qua đường liền lần lượt dừng lại nhìn về đầu này.
Nhưng lão mập lại có chút do dự.
Vua ăn cơm mềm?
Nếu những chiếc xe sang này đều là của anh ta… thì có thể gọi là vua ăn cơm mềm sao? Cũng chưa từng nghe nói nhà họ Tô giàu cỡ nào, chẳng lẽ người này được phú bà bao nuôi?
Lão mập chần chừ mở miệng nói: “Anh, đây là chuyện của một người trẻ tuổi, chúng ta vẫn đừng nên xen vào, tôi là Lâm Phú Vinh, là tổng giám đốc Công ty Quần áo Quảng Thịnh, chúng ta kết giao bạn bè, thế nào?”
“Kết giao bạn bè?” Lâm Dương quét mắt nhìn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/328685/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.