Khuôn mặt của Anna tràn đầy sự khó tin, đôi mắt ngọc bích vô cùng khϊế͙p͙ sợ.
Không có thiết bị y tế hiện đại nào có thể cầm máu trong tình huống đột biến này, nhưng người trước mặt này chỉ dùng một ngón tay ngón tay nhỏ mà đã làm được.
Rốt cuộc đó là nguyên lý gì?
Đây là phương pháp của thần linh sao?
Anna che miệng nhỏ lại.
Vẻ mặt của các bác sĩ khác cũng khϊế͙p͙ sợ.
Người của phòng cấp cứu không biết tình hình, đang định đi vào thì bị Hồ Dũng ngăn lại.
“Viện trưởng Hồ…” Có người muốn nói rồi lại thôi.
“Để cậu ta thử xem.” Hồ Dũng quát nhẹ.
“Nhưng nếu thật sự xảy ra bắt trắc thì làm sao bây giờ?”
“Bất trắc? Bây giò đã là điều bắt trắc rất lớn rồi, còn có điều bất trắc nào lớn hơn điều bất trắc này sao?” Hồ Dũng trừng mắt nhìn bác sĩ vừa lên tiếng kia.
Người nọ rụt cổ lại, không dám nói gì.
Thật ra Hồ Dũng cũng không tin Lâm Dương, nhưng Lâm Dương đã ra tay, không ngăn cản kịp nữa.
Tức thì chỉ có thể buông tay.
Chỉ mong là kỳ tích sẽ xuất hiện.
Trong lòng Hồ Dũng âm thầm cầu nguyện.
“Bác sĩ Lâm! Ngân châm tới rồi!” Ông Tề cầm túi ngân châm vội vã chạy tới.
“Khử trùng.”
Lâm Dương ấn một tay lên ngực của bác sĩ Jesse, một tay lật mí mắt và bắt mạch.
Ông Tè bắt đầu công việc khử trùng.
Anna mới vừa hồi phục lại tinh thần từ trong phương pháp vô cùng thần kỳ của Lâm Dương, vội vàng dùng tiếng Trung lưu loát hỏi: “Xin hỏi có cần tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/328642/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.