Ăn xong sớm một chút, Lâm Dương liền đến phòng khám làm việc.
Tam Chi Đường dọn đến trung tâm thành phố khoảng hơn một năm rồi, người bệnh cũng không nhiều, nhưng phần lớn là người già, người trẻ tuổi bị đau bệnh lặt vặt thì không có chuyện đi khám bệnh.
Nhưng sáng sớm vẫn xem như bận rộn.
Khi Lâm Dương đến phòng khám, Nghiêm Lãng và Lạc Thiên đều đang ngồi khám bệnh.
Khu chờ khám bệnh đã đầy người ngồi.
Lâm Dương cầm chỗi quét qua loa cũng không tính là bản.
Anh đến đây đơn giản là vì làm cho có.
Nhưng Lạc Thiên sẽ không để anh được như ý.
“Lâm Dương, có phải anh biết Trung Y không?”
“Hiểu một ít.”
“Chỗ này tôi lo liệu không xuễ, anh qua đây giúp nhặt thuốc đi.”
Lạc Thiên vừa nói vừa viết đơn thuốc.
Chỉ trong vòng chưa đầy mười giây, một đơn thuốc đã viết xong, cô đưa cho Lâm Dương sau đó lại bắt đầu bắt mạch cho người bệnh.
“Lâm Dương, cậu cũng giúp tôi bốc thuốc đi.”
Nghiêm Lãng liếc mắt nhìn Lâm Dương, cũng đưa đơn thuốc mình đã viết xong đưa tới cho anh.
Chữ viết của bác sĩ vốn đã viết âu, Nghiêm Lãng còn có tình viết âu thêm, chỉ sợ ngoại trừ Nghiêm Lãng thì không có ai nhìn hiểu được.
Lâm Dương quét mắt nhìn khuôn mặt bệnh nhân đẳng kia, lập tức biết được cần thuốc gì, anh liền đi tới trước quầy thuốc, thành thạo bốc thuốc.
Tuy rằng Nghiêm Lãng và Lạc Thiên hầu như đồng thời đưa đơn thuốc cho anh, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than-2/2749319/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.