Giọng nói này thu hút vô sô ánh mắt xung quanh.
“Người này là ai?”
“Ai? Hình như cậu ta là Lâm Dương!”
“Lâm Dương? Là ai?”
“Lâm Dương mà cũng không biết? Vậy anh có biết Tô Nhan không?”
“Tô Nhan thì biết, chính là cô gái xinh đẹp nhất nhì Giang Thành chúng ta, mấy năm trước là nhân vật phong vân. Chỉ tiếc lại gả cho một tên vô dụng, không xuất đầu lộ diện nữa…
Ơ? Chẳng lẽ là người này…”
“Không sail Người này chính là người ở rễ nhà họ Tô, người chồng vô dụng của Tô Nhan, Lâm Dương!”
“Là cậu ta sao?”
“Đáng ghét! Tên vô dụng này thật may mắn!”
“Ha ha, may mắn cái gì? Tên này kết hôn với nữ thần Tô Nhan ba năm, còn chưa nắm tay nữ thần lần nào!”
“Thật sao? Cậu ta không làm được làm vậy luôn à?”
“Ha ha ha ha…”
Tiếng cười vang lên từ trong đám đông xung quanh.
Thân phận của anh rất nhanh đã bị phơi bày.
Những ánh mắt kinh ngạc đó giờ phút này thay vào toàn là sự khinh thường, châm biếm, coi rẻ và chế nhạo.
“Bác sĩ Lâm?”
Hai mắt của cục trưởng Hách phát sáng.
Viện trưởng Hồ Dũng của bệnh viện Nhân Dân cũng vội vàng tới đón.
“Cậu Lâm, sao cậu lại tới đây?” Tề Trọng Quốc kinh ngạc hỏi.
Lạc Thiên ở bên cạnh hốc mắt đỏ lên, muốn nói gì đó, nhưng nhìn thấy Lạc Bắc Minh ở bên cạnh, một bụng lời nói lại phải nuốt xuống.
“Trận chiến này, để tôi lên!”
Khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than-2/2749062/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.