Chương trước
Chương sau


“Vậy thì tôi vẫn là không đi, lỡ như ông nội cô xảy ra chuyện gì, tôi không phải sẽ gánh chịu trách nhiệm sao?”

“Anh … họ Lâm kia, anh rốt cuộc muốn thế nào? Tôi đã nói chuyện nhẹ nhàng với anh rồi, không lẽ anh không muốn cho tôi một chút mặt mũi nào sao?” Lương Hồng Anh tức giận nói.

“Tại sao tôi phải cho cô mặt mũi?” Lâm Dương nhìn chằm chằm vào Lương Hồng Anh hỏi.

Khi Lương Hồng Anh vừa nghe tháy, phổi của cô ta đều như muốn nỗ tung.

Cô ta là thiên kim tiểu thư của nhà họ Lương, có ai dám nói những lời như vậy với cô ta?

“Vì vậy nói, anh thà chêt cũng không chữa bệnh cho ông nội của tôi sao?” Lương Hồng Anh đùng đùng tức giận hỏi.

“Cũng không đến mức như vậy.” Lâm Dương cười nói.

Lương Hồng Anh sửng sốt một chút, vội vàng nói: “Vậy thì anh còn không mau đi cùng tôi?”

“Vậy thì phải xem cô làm như thế nào rồi.” Lâm Dương bình tĩnh nói.

“Tôi sao?”

“Dường như từ đầu đến cuối, cô còn chưa xin lỗi tôi, đúng không?” Lâm Dương cười nói.

“Xin lỗi?” Khuôn mặt quyến rũ của Lương Hồng Anh lập tức đỏ bừng lên không ít, cô ta nghiến răng nghiền lợi nói: “Họ Lâm kia, anh có bộ mặt lớn lắm! Còn dám yêu cầu tôi xin lỗi sao? Anh có biết tôi là ai không? Tôi chịu hạ giọng đến đây mời anh quay lại, cũng coi là đủ cho anh mặt mũi lắm rồi. Anh không được cho mặt mà không cần mặt! “



“Vậy thì xin mời trở về đi.”

Lâm Dương bình tĩnh nói.

“Anh… khốn kiếp!” Lương Hồng Anh tức giận giậm chân.

Lâm Dương lười để ý tới cô ta, nhìn thấy một chiếc taxi đang tới gần, lập tức ngăn lại.

“Cút, lập tức cút cho tôi!”

Lương Hồng Anh tức giận hét vào mặt tài xé taxi.

Tài xế bối rối đầu đầy sương mù: “Người phụ nữ điên từ đâu tới vậy?”

“Anh đang nói cái gì vậy?” Lương Hồng Anh tức giận muốn kéo cửa ghề lái ra, đánh tài xế một trận.

Lâm Dương vừa đặt ʍôиɠ ngồi xuống ghế phụ, thờ ơ nói: “Bác tài, mặc kệ cô ta, đi Giang Thành.”

“Được rồi, anh thắt dây an toàn vào đi.” Người lái xe nói sau đó rời đi.

Đâu có biết Lương Hồng Anh vốn đang rất nóng lòng, trực tiếp cản trước xe, cô ta dang đôi tay ra, tức giận nói: “Không cho đi!”



“Cái này …” Tài xế taxi có chút không biết phải làm sao.

“Họ Lâm kia, anh … anh thật không biết xấu hỏ …” Thân thể mỏng manh của Lương Hồng Anh run rầy.

Nhưng cô không thể làm gì được Lâm Dương.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, tình hình của ông nội sẽ chỉ trở nên càng ngày càng tôi tệ hơn.

Phải làm sao đây?

Bây giờ phải làm sao?

Lương Hồng Anh đã có chút tay chân luống cuống.

“Người anh em, có chuyện gì sao? Nàng dâu của anh sao? Nếu như có mâu thuẫn gì thì cứ mở lời nói chuyện là được mà.” Tài xế nhìn thấy một gái yêu kiều xinh đẹp lại lộ ra vẻ mặt như vậy, có chút không chịu được, vội vàng nói với Lâm Dương.

*Nhưng cô ta đã làm chuyện có lỗi với tôi, không chịu xin lỗi tôi.” Lâm Dương nhún vai.

“Chuyện có lỗi với anh? Chẳng lẽ nói…” Người lái xe dường như đã suy nghĩ quá nhiều, sắc mặt đột nhiên trở nên tức giận nói: “Người anh em, vậy thì đây là lỗi của cô ta. Đàn ông cái gì cũng có thể nhẫn nhịn, nhưng chiếc mũ xanh này thì không thể nhịn được! Người anh em, tôi đứng về phía anh, cô gái này không xin lỗi thì chúng ta không tha thứ cho cô ta! “

Nói xong tài xế trực tiếp tắt máy.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.