Ống ta đã từng nhìn thấy cảnh này từ bao giờ? Hơn nữa còn có được sự kính trọng của rất nhiều người giàu có như vậy từ bao giờ?
Lúc này có thể coi là nở mày nở mặt!
Một nụ cười nở ra trêи khuôn mặt của Tô Quảng.
“Chu Phi Phi, bây giờ đã nhìn thấy rồi chứ? Con rễ của tôi là thân phận gì? Con trai của bà có thân phận gì? Con rẻ của tôi chỉ là không muốn khoa trương mà thôi. Bà không được lấy cái âm điệu thấp của chúng tôi làm vốn kiêu ngạo của bà!” Trương Tinh Vũ dương dương tự đắc nói với Chu Phi Phi ở đẳng kia.
Chu Phi Phi sắc mặt rất khốn cùng.
Linh Chí Hào nặn ra một nụ cười, bước tới và vội vàng nói: “Dì Trương! Dì Trương! Dì đừng tức giận. Trước đó đều là cháu không đúng. Cháu xin lỗi dì. Cháu xin lỗi.
Cháu xin lỗi … Xin dì cho hậu bối một cơ hội. Không tính toán với hậu bối, xin lỗi… “
“CútII”
Không chờ Linh Chí Hào nói xong, Trương Tỉnh Vũ đã trực tiếp hét lên.
Giọng nói này trực tiếp khiến Linh Chí Hào hoảng sợ.
Nụ cười của anh ta đông cứng lại, vô cùng ngượng ngùng đứng nguyên tại chỗ, ở lại cũng không được, đi cũng không xong.
Về phần Trương Tinh Vũ, lúc này toàn thân từ trêи xuống dưới đã sảng kɧօáϊ đến tận lỗ chân lông …
“Cả đời này cũng có thể được nở mày nở mặt như vậy một lần!” Trương Tinh Vũ trong lòng thầm nghĩ, trêи mặt nở nụ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than-2/2747877/chuong-379.html