“Tiểu Dư, có chuyện gì vậy?” Lâm Dương dụi tàn thuốc, khó hiểu hỏi.
Tô Dư liếc nhìn anh một cái, lắc đầu, thấp giọng nói: “Anh rễ, chúng ta đi uống rượu đi!”
“Uống rượu? Không phải nói là đi ăn tối sao?”
“Cứ đi là được rồi!”
Tô Dư túm lấy cổ tay Lâm Dương, rồi vội vàng bước ra ngoài.
Lâm Dương vô cùng kinh ngạc.
Tô Dư làm sao vậy?
Tâm trạng của Tô Dư rất tồi tệ.
Lâm Dương có thể nhìn ra được, cô ấy kéo anh đến một quầy ăn khuya bên ngoài trường học gọi một vài món xào và một chai rượu, rồi bắt đầu uống.
Sau khi uống một vài chén vào cổ họng, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Dư đỏ rực lên, vô cùng quyền rũ.
“Ông chủ, thêm một chai Thanh Đảo nữa!” Tô Dư hét lên.
“Được rồi, Tiểu Dư, đừng uống nữa!” Lâm Dương thấp giọng thuyết phục.
“Không sao đâu anh rẻ, dù sao ngày mai cũng không có tiết… không sao…” Đầu lưỡi của Tô Dư có chút thắt lại nói.
“Em làm sao vậy? Em có chuyện không vui sao?” Lâm Dương không nhịn được hỏi.
“Anh rể, anh nói xem… Tại sao em lại xui xẻo như vậy?”
Tô Dư để ly rượu xuống, thở ra một hơi, mùi rượu xộc vào mũi.
“Xui xẻo?”
“Chẳng lẽ em không gặp xui xẻo sao? Mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than-2/2745176/chuong-1001.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.