Chương 1037:
“Tôi, thực sự không thể nói…”
“Thưa thẩm phán, ông có thể tuyên án rồi.” Hùng Mẫn Sinh lắc đầu, cười nhẹ nói.
Những người xung quanh đều thổn thức, vô cùng thất vọng.
Thẳm phán bình tĩnh nhìn Lâm Dương, thấy anh không có ý định tiếp tục nói thêm nữa, liền cầm cái búa bên cạnh lên, muốn gõ búa tuyên án.
Nhưng vào lúc này, Thu Huyền Sinh, người luôn không nói gì, cuối cùng cũng lên tiếng.
“Thưa thẩm phán, có thể cho phép tôi hỏi nguyên đơn một câu trước khi tuyên án được không?”
Anh ta vừa lên tiếng, ánh mắt của tất cả mọi người toàn bộ đều đổ dồn lên người anh ta.
“Đương nhiên có thể.” Thẳm phán gật đầu.
“Anh muốn hỏi cái gì?” Phạm Lạc khẽ cau mày.
“Tôi muốn biết, tại sao anh Phạm lại tống tiền anh Lâm 10 .
tỷ bồi thường cho đoàn phim
Lời này vừa dứt, sắc mặt của Phạm Lạc, Văn Lệ đều lập tức thay đổi.
Hùng Mẫn Sinh cũng choáng váng nhìn hai người, có một dự cảm không hay…
Thu Huyền Sinh nói đúng.
Phạm Lạc không cách nào chối bỏ được món tiền này!
“Anh thật sự đã nhận của chủ tịch Lâm ba nghìn năm trăm tỷ đồng?” Hùng Mẫn Sinh sa sầm mặt, lập khức gặng hỏi.
“Tôi… tôi không…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than-2/2745106/chuong-1036.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.