Chương 1425:
Tô Nhan như khúc gỗ, cứ thế cừng nhắc để cho Lâm Dương kéo đi, ra khỏi cửa.
Hai người kia vừa đi, khuôn mặt của Mã Hải như sụp đổ.
Vậy người kia rốt cuộc…là ai?”
Vương Hào giọng ấp úng nói, dường như ông đang cố rặn ra vài chữ từ trong họng thốt ra.
Mã Hải hít một hơi thật sâu, nhắm hai mắt lại.
Im lặng một hồi mới từ từ thốt ra ba chữ.
“ Chủ tịch Lâm”
Ba từ này vừa phát ra, Vương Hào lùi lại mấy bước, suýt chút nữa ngã xuống đất.
“Bại”
Vương Tử Tường vội vàng đỡ Vương Hào.
Vương Hào cả người đứng vững, nhưng nhắm mắt lại, cười lớn.
Đó là nụ cười đau khổ.
Là nụ cười tuyệt vọng.
“Hahahaha”
Cả một nhà hàng yên tĩnh chỉ còn lại tiếng cười của Vương Hào.
Vương Tử Tường cuối cùng cũng nhận ra bản thân đang gặp rắc rối, khóc lên nói: “ Ba, Ba không sao chứ? Ba đừng dọa conl Chuyện này…chuyện naỳ rốt cuộc là sao?
Rốt cuộc con đã phạm tội gì?”
Sau đó…Vương Hào không trả lời, chỉ nói với giọng điệu tuyệt vọng.
“ Ai có thể nghĩ đến người bị coi là kẻ bị cắm sừng lớn nhất Giang Thành kia! Đứa con ở rể mà chẳng ai coi ra gì kia lại chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than-2/2743572/chuong-1423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.