Chương 1501:
Lời nay vừa dứt, nụ cười của Hứa Ngọc Thanh chợt cứng lại, nhìn chảm chảm Lâm Dương: “Cậu có ý gi?”
“Không có ý gì cả, tôi chỉ là muốn nói, tôi sẽ không hiêu kinh hai người, bởi vì hai người vỏn di không hề đối đã với tôi như con rẻ của các người! Cho dù tôi có tôi có dùng số tiên bồi thường đó quyên góp cho trương tiều học Hy Vọng, quyên góp cho những người nghèo khó ở vùng núi, cũng tuyệt đôi sẻ không dùng để hiểu kính hai người, rõ rồi chứ?”
Lâm Dương mặt không cảm xúc nhìn hai người bọn họ, thẳng thắn mở miệng.
Có lẻ hai người vốn dĩ không doán được rằng Lâm Dương sẽ nói ra những lời như vậy.
Tô Nhan ở đăng sau cũng ngây ngôc, ngan người nhìn Lâm Dương.
Bầu không khí trong phòng trở nên vô cùng ngưng trọng lại căng thằng.
Khoảng ba bốn giây trôi qua.
“Đồ chó này!! Mày là cái thả gì?? Có giỏi thì mày nói lại một lần nữa thử xem!”
Hứa Ngọc Thanh giống như kéo căng cổ họng rông lên một tiếng the thé.
“Còn muốn tôi lặp lại? Được, tôi nói lại lần nữa, số tiền này của tôi, một đồng bà cũng đừng hòng mơ đến! Nghe rõ chưa?”
Lâm Dương lại gào to.
Lần này anh không hề nhân nhượng.
“Á”
Hưa Ngọc Thanh phản nộ rồng lên một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than-2/2743301/chuong-1499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.