Chương 1620:
Lời nói có một chút thần kinh.
Người cũng có chút cổ quái.
Dương Trọng nghe tiếng, kích động không thôi, cũng vui sướng tới cực điểm.
“Bác sĩ Lâm, anh hiện tại đã tỉnh ngộ, thời gian không muộn! Chúng tôi Dương thế gia cũng không phải không thể tha thứ anh! Anh còn không mau nói đám cầu tử thả tôi ra? Cầu trảo của bọn họ làm đau bản thiếu!” Dương Trọng hừ một tiếng, vùng vẫy kêu to.
Nhưng lời này vừa buông ra, Dương Phi Dương bên kia vội quát khẽ: ‘Câm miệng!”
Dương Trọng ngần ra, không thể lý giải Nhị thúc lời này là có ý gì.
Mà khi anh ta nhìn lại cha mình, mới ý thức được không thích hợp.
Đã thấy cha mình thần sắc bàng hoàng nhìn về phía trước, nhìn về nam nhân đứng phía trước ông.
Lâm tổng!
Dương Trọng cũng không nhịn được nhìn lại.
Liếc mắt một cái, anh tựa như bị sấm đánh.
Tự trách?
Hối hận?
Không!
Trên người Lâm tổng, nào có những điều này?
Trên người anh, lập tức chỉ có điên cuồng! Chỉ có dữ tợn! Chỉ có bệnh tâm thần cùng liều lĩnh…
Đã thấy Lâm Dương phất tay lên, người bên cạnh lập tức đưa cho anh một cây đao.
Lâm Dương hai mắt trống rỗng, cảm đao, thần sắc dại ra đi tới bên Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than-2/2742779/chuong-1661.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.