Chương trước
Chương sau
Chương 1951:

Một số người hít vào một hơi khí lạnh, toàn bộ đều bị ý nghĩ lớn mật của Lâm Dương m 1/4 dọa sợ.

“Sao thế? Có vấn đề gì à?” Lâm Dương hỏi.

Mọi người anh nhìn tôi tôi nhìn anh, cuối cùng nghiến răng một cái: “Được, không thành vấn đề!”

“Bằng Tông đã vô tình với chúng tôi, chúng tôi không vô nghĩa được sao?”

“Nói rất đúng! Chúng tôi làm!”



Không ngừng có tiếng la vang lên.

“Rất tốt!”

Lâm Dương mỉm cười, mở bình thuốc kia ra, đổ một số viên thuốc ra nói: “Mỗi người một viên, uống đi.”

Sắc mặt mấy người trắng bệch.





Đây là cái gì, bọn họ biết rất rõ.

Là độc dược do bác sĩ Lâm luyện chế ra… Trong thiên hạ, chỉ sợ ngoại trừ bác sĩ Lâm, không có ai có thuốc giải…

Nhưng bọn họ đã không có sự lựa chọn nào khác.

Lúc này không ăn, bác sĩ Lâm tất sẽ giết sạch bọn họ.

Rơi vào đường cùng, một người dẫn đầu nhét thuốc vào miệng, những người còn lại cũng nhao nhao noi theo.

Rất nhanh, viên thuốc đã được uống hết.

“Vì để các anh trở về không bị hoài nghi, tôi sẽ sai người đánh gãy một tay của các anh, các anh chịu đựng một chút, tôi sẽ bảo người chuẩn bị cho các anh thuốc chữa thương tốt nhất! Chuyện này sẽ do Hồ Quý Bạch phụ trách, các anh đi tìm ông ấy, biết chưa?”

m” 18/14 “Dạ, bác sĩ Lâm!”

Trên mặt mấy người lộ ra vẻ kiên định, gật đầu thật mạnh.

Lâm Dương gật đầu rồi rời khỏi phòng họp, đi về phía sân thể dục.

Lúc này, Bạch Thiếu Quân còn đang đợi anh ở đó…

Bạch Thiếu Quân ngồi khoanh chân ở giữa sân thể dục.

Tất cả mọi người ở sân thể dục đã được đuổi đi, lối đi nhỏ cũng bị che lại, người bình thường không thể tiến vào.

Lâm Dương cất bước đi tới, Bạch Thiếu Quân chậm rãi mở mắt ra.

“Quá chậm rồi.” Anh ta lạnh nhạt nói.

“Có quá nhiều chuyện cần xử lý.”



“Đừng dài dòng nữa, chúng ta so tài đi Bạch Thiếu Quân đứng dậy, đặt Thiên Kiêu Lệnh ở bên cạnh, bày ra tư thế.



Trái lại là một người ngay thẳng.



Lâm Dương thở ra một hơi, cũng lập tức bày ra tư thế.



“Anh nên tập trung, đây là cuộc chiến của Thiên Kiêu, tôi ôm mục đích giết chết anh mà đến.” Bạch Thiếu Quân suy nghĩ một lát nói.



“Vậy có thể nói cho tôi biết, người nào bảo anh tới không?” Lâm Dương hỏi.



“Anh đoán được.”



“Người nhà họ Dương đúng không?



Dương Tuyết Mai hẳn là không có khả năng, có lẽ là Dương Vân Thu hoặc Dương Mạc Phi”



“Anh đoán rất chuẩn đấy. Trước đây Dương Hồng Vũ đã giúp tôi một lần! Cho nên lần này tôi tới, là trả ân tình của nhà họ Dương, cũng thuận tiện tới xem người có thể dễ dàng đánh bại Bùi Quốc Thiên rốt cuộc có m 2m thực lực gì.” Bạch Thiếu Quân lạnh nhạt nói, đột nhiên nghiêm mặt quát: “Chú ý đi!”



Giọng nói vừa vang lên, cơ thể đã xông qua.



Lúc này Lâm Dương đã phát động kim châm cứu, đâm vào trong cơ thể, tăng cơ thể biên độ lớn so chiêu với Bạch Thiếu Quân.



Trận chiến của hai bên đánh trời đất mù mịt, khủng bố tuyệt luân.



Sân thể dục đều bị xới tung rồi.



Nhưng đánh một lát, Bạch Thiếu Quân lập tức cảm thấy không đúng, liền thu tay về lùi về sau, rơi xuống mặt đất.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.