Chương 1963:
“Gần đây tôi có hơi mất ngủ.” Trịnh Tú Lan ngồi ở đối diện Lâm Dương rồi nói.
“Mất ngủ vì sao còn khóc?” Lâm Dương hỏi lại.
Hô hấp của Trịnh Tú Lan run lên, sau đó nghiêng đầu, trầm mặc một lúc mới nói.
“Nghĩ đến những người thân đã chết của mình, cho nên có chút thương tâm.”
“Tú Lan, cô không biết nói dối” Lâm Dương để cốc cà phê xuống, lắc đầu nói.
“Cô kể tình hình thực tế cho tôi biết đi.”
Thời gian mà Lâm Dương và Trịnh Tú Lan quen biết nhau cũng không ngắn, đối với Trịnh Tú Lan, Lâm Dương tự nhận là hiểu rất rõ.
Cô ấy là người không biết nói dối, một khi nói dối, ánh mắt sẽ lóe lên, hai tay nghịch góc áo, dáng vẻ rất khẩn trương, gần như thiếu chút nữa đã đem mấy chữ “tôi đang nói dối” viết hết lên mặt.
Trịnh Tú Lan cũng biết tật xấu này của mình, suy nghĩ một lúc, cô ấy chỉ có thể nhỏ giọng nói.
“Chỉ là tôi đang lo lắng cho Tô Nhan.”
“Tô Nhan ư?” Lâm Dương hơi ngạc nhiên.
Trịnh Tú Lan khẽ cắn cánh môi anh đào của mình, ánh mắt cô ấy rưng rưng khàn giọng nói.
“Nghĩ đến Tô Nhan còn đang hôn mê không tỉnh nằm trên giường bệnh, tôi sẽ cảm thấy rất khó chịu, mấy ngày nay, gần như đêm nào tôi cũng nghĩ đến chuyện này, cho nên không cách nào ngủ được.”
“Thật ư?”
Lâm Dương cười một tiếng cay đắng.
“Cô đừng nghĩ ngợi nhiều như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than-2/2741650/chuong-2004.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.