Chương trước
Chương sau
Chương 2041:

“Một câu thực xin lỗi là xong sao? Thành trò cười cho thiên hạ như vậy, danh dự thôn Dược Vương chúng ta tích lũy trăm ngàn năm đã bị hủy hoại chỉ trong giây lát! Cho dù giết hai người các anh, cũng không đủ lấy lại tổn thất của thôn Dược Vương chúng ta đâu!

Người đàn ông lạnh lùng nói.

“Trưởng lão, mong anh cho chúng tôi thêm một cơ hội nữa!



“Trưởng lão, chúng tôi đảm bảo nhất định sẽ lấy công chuộc tội!

Cảm xúc của hai người kích động nói.

“Không cân, phía trên đã có phương án xử phạt hai người, còn Quách Tuấn Trọng kia, đợi ông †a đỡ hơn, cũng sẽ phải chịu trừng phạt nghiêm trọng!”

Người đàn ông lạnh nhạt nói.





Gương mặt hai người trắng bệch, trong mắt xuất hiện sợ hãi.

Trừng phạt của thôn Dược Vương…

Đó không phải là nhẹ!

Lúc này, một người bước nhanh vào.

“Trưởng lão!”

“Làm sao vậy?” Người đàn ông nghiêng đầu trầm giọng hỏi.

Người nọ dán sát vào nói nhỏ vài câu.

Sắc mặt người đàn ông thay đổi.

“Thật sự không chữa khỏi sao?”

“Trước mắt các vị trưởng lão đều đã bó tay chịu trói, chỉ có thể mời phía trên tới thử một lần! Nếu phía trên không thể giải độc, vậy thôn Dược Vương chúng ta không có ai có thể chữa cho Quách Tuấn Trọng rồi!”



Người nọ nhỏ giọng nói.



Những lời này vừa vang lên, hai người quỳ trên đất bất chợt ngẩng đầu, trên mặt đều là kinh hãi.



Người đàn ông nheo mắt lại.



“Độc của bác sĩ Lâm này… Thật sự đáng sợ như vậy sao? Vậy mà thôn Dược Vương chúng ta lại bó tay chịu thua?”



“Dựa vào tình hình trước mắt, đúng vậy.”



“Nếu không thể giải độc, vậy chỉ có thể xử lý Quách Tuấn Trọng trước! Đúng lúc bên kia đang thiếu “thuốc dẫn!” Trong mắt người đàn ông lộ ra sát ý, dữ tợn nói.



“Chỉ sợ không được! Lâm Dương hạ độc Quách Tuấn Trọng trước mặt biết bao nhiêu người, tất cả mọi người đều biết Quách Tuấn Trọng trúng độc của bác sĩ Lâm, nếu Quách Tuấn Trọng chết, tất cả tông phái thế tộc trong nước sẽ cho rằng là chúng ta không chữa khỏi cho Quách Tuấn Trọng mới khiến Quách Tuấn Trọng chết đi. Như vậy, tất cả mọi người sẽ cảm thấy y thuật của thôn Dược Vương chúng ta không bằng bác sĩ Lâm, cứ thế mục đích của bác sĩ Lâm đạt được rồi!”



“Đáng giận! Tên bác sĩ Lâm chết tiệt này!” Người đàn ông âm thầm nghiến răng, trong mắt đều là thù hận.



“Phía trên quyết định, phải cố gắng lấy lại mặt mũi!”



Người nọ lấy một phong thư trong túi áo ra, đưa cho người đàn ông.



Người đàn ông mở ra, lông mày đột nhiên nhíu lại: “Sao thế? Muốn ra tay với Dương Hoa và học viện Phái Nam Y à? Việc này vừa mới kết thúc, nếu học viện Phái Nam Y xảy ra chuyện, mọi người đều sẽ biết là thôn Dược Vương chúng ta trả thù! Như vậy…



Có phải là không thích hợp lắm hay không?”



“Đây là ý của phía trên!” Người nọ trầm giọng nói.



Người đàn ông hơi ngẩn ra.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.