Chương trước
Chương sau
Chương 2101:

“Năm ngón tay đều bị gấy, cho dù đắp thuốc mỡ đứng đầu của thôn Dược Vương chúng ta, nhưng không được năm sáu ngày thì chắc chắn không thể khép lại.” Lương Chiến Bắc suy nghĩ một lát, mỉm cười nói: “Nhưng mà tôi có thể thi châm, khiến tay cô ấy có thể lập tức cử động tự nhiên, cho dù không thể hoàn mỹ không có một khuyết điểm, nhưng có thể khiến mức độ khôi phục vết thương của cô ấy giảm đi ba bốn ngày tuyệt đối không thành vấn đề, ngày mai có thể khỏi ằn”

hẳn.

“Cái gì? Đã bị thương thành như thế, châm cứu một lần là có thể hành động tự nhiên sao?”

“Đây là kỹ năng châm cứu gì thế? Quá lợi hại rồi?”



Các đệ tử không ngừng kinh hãi kêu lên.

Người của bên nhị trưởng lão nhìn Tiêu Tiến Đạt với vẻ khiêu khích.

Bọn họ tin tưởng, cho dù Tiêu Tiến Đạt này lợi hại tới mấy, cũng sẽ không có bản lĩnh như vậy.

1507 BH: 10/12 Đây là trận quyết đấu thắng chắc rồi!





Nhưng mà Tiêu Tiến Đạt không hề bận †âm, cũng tiến lên trước kiểm tra.

Tô Vũ Nhi nhìn anh một cái, cảm thấy hơi quen thuộc.

Cô ta từng nghe nói tới Tiêu Tiến Đạt này rồi, nhưng chưa gặp bao giờ, sao cô ta lại có cảm giác như vậy nhỉ?

Trên mặt Tô Vũ Nhí lộ vẻ hoang mang.

“Là tôi”

Lúc này, Tiêu Tiến Đạt đè thấp giọng nói một câu.

Đồng tử của Tô Vũ Nhi co rụt lại, bỗng nhiên toàn thân hơi run rẩy.

Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé cả nhà! “Anh là… Bác sĩ Lâm?”

Tô Vũ Nhi trợn to mắt, nhìn người trước mặt mình với vẻ khó mà tin.

Gương mặt này sao nhìn kiểu gì cũng không thấy có chút liên hệ nào với bác sĩ Lâm?

Nhưng mà cô ta tin, đây nhất định là bác sĩ Lâm!

Loại cảm giác này quá quen thuộc rồi!

Nếu là một người chưa từng quen biết, không có khả năng khiến cô ta có cảm giác như thế.



Nhưng mà sao bác sĩ Lâm lại có thể làm được như vậy?



Đây căn bản là đổi gương mặt!



Thuật dịch dung sao?



Không thể nào?



Tô Vũ Nhi từng thấy thuật dịch dung rồi, nhưng có ai biết thuật dịch dung sẽ hoàn mỹ không có một khuyết điểm như thế?



“Đừng thất thần.” Tiêu Tiến Đạt… Cũng là Lâm Dương nhỏ giọng nói một câu.



“À… Được, được…” Tô Vũ Nhi vội vàng gật đầu.



Lâm Dương kiểm tra một lúc xong, liền đứng dậy.



“Thế nào? Sư huynh, chữa được không?”



Tiết Đan Chi ở một bên vội vàng hỏi.



“Chữa được.” Lâm Dương nói.



“Chữa người nào cũng chữa được, nhưng phải xem chữa thế nào, chữa mấy châm, khôi phục ra sao? Chúng ta so kỹ thuật châm cứu, tất nhiên phải phân cao thấp quá trình châm cứu và hiệu quả, không đơn thuần là kết quả, cậu nói xem, Tiến Đạt sư đệ?” Lương Chiến Bắc mỉm cười nói.



“Nói rất hay, nếu muốn chữa trị, với chút thương tổn đó, mọi người ở đây có ai không phải học y, ai có thể chữa khỏi nhanh hơn, mới là chuyện chúng ta cần so tài!”



Lâm Dương nhìn Lương Chiến Bắc, lạnh nhạt nói: “Chúng ta không lãng phí thời gian nữa, người nào ra tay trước?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.