Chương trước
Chương sau
Chương 2179:

Anh nhổ kim châm cứu trên người ra, ném xuống mặt đất, nhìn từng cây kim châm cứu đen xì, anh thở dài một hơi.

“Cuối cùng… Cũng kết thúc!”

Tuy mọi chuyện đã kết thúc, nhưng phiền phức của Lâm Dương vẫn chưa biến mất từ đây.

Hiện giờ anh đã là độc nhân.



Toàn thân tràn ngập kịch độc.

Không thể tiếp xúc với người khác, nếu không cho dù là một cọng tóc, cũng sẽ khiến người ta thân trúng kịch độc, mất mạng ngay lập tức.

Lâm Dương có thể ngăn chặn độc trong cơ thể mình một thời gian, nhưng muốn loại bỏ nó hoàn toàn, anh vẫn chưa làm được.





Thực ra nếu đổi lại là bình thường, Lâm Dương còn có thể chịu được.

Nhưng lúc này Tô Nhan, Tô Vũ Nhi còn đợi Lâm Dương tới cứu, Lâm Dương biến thành độc nhân, không thể đụng chạm vào bọn họ, còn cứu bọn họ kiểu gì?

Tình hình của Tô Nhan và Tô Vũ Nhi không thể kéo dài lâu, nhất định phải nhanh chóng chữa trị.

Trong lòng Lâm Dương vô cùng sốt ruột, suy nghĩ đối sách.

Đúng lúc này, tâm mắt của anh đột nhiên bị một vật thể cách đó không xa hấp dẫn, người không khỏi ngẩn ra, vội vàng chạy tới.

Vật thể này là tấm bia đá của tổ tiên thôn Dược Vương lúc trước bề trên và trưởng thôn nhắc tới.

Lâm Dương đứng trước tấm bia đá, nhìn vô cùng cẩn thận.

Đám Thủ Mệnh đi tới.

“Bác sĩ Lâm, lúc trước anh dùng phi hoa thần châm đối phó nhị trưởng lão, thực ra là lĩnh ngộ từ trên tấm bia đá tổ tiên này sao?”

Thủ Mệnh cẩn thận hỏi.

“Thực không dám giấu diếm, ngay từ đầu tôi đã không xem tấm bia đá tổ tiên!” Lâm Dương lắc đầu nói.

“Chưa từng xem sao?”

Thủ Mệnh ngẩn ra.



“Toàn bộ những chuyện về tấm bia đá tổ tiên lúc trước, tôi chỉ nghe lời đồn mà thôi!



Vốn định đến xem, nhưng thật sự không có nhiều thời gian.”



Lâm Dương nói, ánh mắt nhìn chằm chằm tấm bia đá kia, không chớp mắt.



Ba người đưa mắt nhìn nhau, trong lòng kinh hãi.



Nếu không phải xem tấm bia đá của tổ tiên, vậy chẳng phải nói, Lâm Dương đã sớm lĩnh hội những y thuật thần kỳ này rồi sao?



Trình độ y thuật của anh… Rốt cuộc đạt tới mức độ nào?



Một ngày sau, Lâm Dương mang theo kim châm cứu, đi tới chỗ hố nước độc bề trên tự bạo, im lặng châm cứu điều dưỡng.



Ba người tìm một ngôi nhà còn chưa bị hủy hoại chữa thương.



Lại qua một ngày, Lâm Dương đi vòng trở Thủ Mệnh đang sắc thuốc thấy Lâm Dương đi tới, vốn là ngẩn ra, sau đó kinh hãi kêu lên: “Bác sĩ Lâm, anh… Sao anh biến thành như vậy rồi?”



+5 BI +m Nửa người trên Lâm Dương trần trụi, quần dưới người anh cũng rách tung tóe.



Vẻ ngoài của anh thay đổi rất lớn, vốn là mái tóc dài tuyết trắng biến thành màu đen lần nữa, sau đó là màu mắt cũng khôi phục bình thường, da thịt cũng từ trắng xanh chuyển thành màu lúa mạch.



Mà càng khiến trái tim Thủ Mệnh đập loạn chính là, diện mạo của bác sĩ Lâm càng lúc càng tuấn tú rồi.



Nếu như nói lúc trước dung mạo anh tuấn tú, nhìn như thiên thần.



Vậy anh hiện giờ, trong dung mạo tuấn tú như thiên thần còn có chút yêu dị!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.