Chương 2215:
Mặt Lâm Dương không cảm giác nhìn Hứa Ngọc Thanh.
Ở trong lòng anh, ngay cả người xa lạ Hứa Ngọc Thanh cũng không bằng.
Nhưng đối với ông cụ Hứa, anh vẫn cảm thấy thiếu nợ.
“Đây là nhà họ Hứa, các người đều là người của nhà họ Hứa! Vậy thì phải tuân thủ quy củ của nhà họ Hứa cho tôi! Nếu ai đám làm bậy ở đây thì chính là không coi tôi ra gì! Nghe chưa? Nghiêm chỉnh lại cho tôi!
Ông cụ lạnh giọng.
“Vâng!”
Mọi người đồng thanh vâng, rất cũng kính.
Ông cụ gật đầu một cái, nhìn Lâm Dương.
“Lâm Dương! Mẹ vợ cháu nói, Tô Nhan bị như vậy là do cháu hại, có đứng không?”
“Ông ngoại sao lại nói vậy?
“Mẹ vợ cháu nói, do cháu động vào nhân vật có máu mặt!
“Cháu có thể động vào ai chứ?”
“Người của thôn Dược Vương! Mày còn không thừa nhận?”
Hứa Ngọc Thanh thét to.
“Động vào thôn Dược Vương là bác sĩ Lâm, liên quan.
gì đến con?”
Lâm Dương nhàn nhạt nói.
“Sao lại không liên quan đến mày? Chính là mày chọc vào người của thôn Dược Vương, sau đó mày mượn danh nghĩa của Tô Nhan lấy tên là bác sĩ Lâm ra mặt, làm lớn chuyện, thôn Dược Vương trách hận Tô Nhan, mới khiến con bé chịu tội! Mày còn dám nói không liên quan đến mày? Mày là đồ lòng lang dạ sói! Mày không bằng con chó! Mày không phải là người!” Hứa Ngọc Thanh chửi mắng, vừa nói vừa khóc: “Con gái tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than-2/2741060/chuong-2255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.