Chương 2297:
Người Trường Cổ đều mở to hai mắt nhìn.
“Bác sĩ Lâm! Tôi nhượng bộ, cũng không có nghĩa là tôi sợ cậu, mà là vì tôi không muốn làm cả hai bên đi đến con đường lưỡng bại câu thương, cậu nên biết rằng, nếu đánh thật, cho dù có cả Bạch Thiếu Quân, các cậu cũng không thể dễ dàng thắng được chúng tôi, kết quả cuối cùng sẽ chỉ là cả hai bên đều tổn hại mà thôi, kết cục như vậy, cậu muốn thấy sao?” Công Tôn Đại Hoàng nhàn nhạt nhìn anh nói.
“Sẽ không có kết cục như vậy đâu!”
“Sao cậu lại biết chắc thế?”
“Bởi vì các người không hiểu tôi!”
Lâm Dương nhàn nhạt nói: “Tôi nói thật cho các người biết, là tôi cố tình để Lã Tiến Vũ truyền tin tức này đến tai người Trường Cổ các người, còn việc tầm bảo lần này, cũng là tôi cố tình bố trí đấy!”
“Cái gì?”
Mọi người mở to hai mắt.
Bốn phía kinh hô không ngừng.
“Cậu cố tình dụ chúng tôi tới đây?” Công Tôn Đại Hoàng nhíu mày hỏi.
“Không sail”
“Vì sao phải làm như vậy?”
“Thế mà còn phải hỏi sao?”
Lâm Dương giơ tay lên, đã thấy cánh tay kia nổi đầy gân xanh, một làn khói đen tản ra, mà đôi mắt của anh, cũng tràn đầy tà mị và âm lãnh.
“Tôi muốn các người tập trung tới đây, để diệt cỏ tận gốc! Chấm dứt hậu hoạn! Hòa giải ư? Từ trước đến giờ tôi chưa bao giờ tin vào cái gọi là hòa giải! Tôi và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than-2/2740824/chuong-2337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.