Chương trước
Chương sau
Chương 2353:

Giọng của Công Tôn Đại Hoàng khá lạnh lùng: “Võ Mỹ Hạnh! Tôi đang ở nước Mỹ!” “Cái gì?”

Giọng nữ trong điện thoại kinh ngạc.

“Cô mau tới gặp tôi ở chỗ cũ.”



Công Tôn Đại Hoàng nói xong bèn lập tức cúp điện thoại.

Chiếc taxi phóng hết cỡ, lái cả tiếng đồng hồ rồi dừng lại khi vào tới phố xá đông đức.

Đâu tiên Công Tôn Đại Hoàng đến một cửa hàng quân áo nam để thay quần áo, sau đó mua một chiếc mũ lưỡi trai để đội và ngồi xuống một nhà hàng thịt nướng ở đầu con phố.

Sau khoảng mười phút, một người phụ nữ với mái tóc vàng nhưng khuôn mặt phương Đông chạy vào.





Người phụ nữ ăn mặc hở hang và nóng bỏng khiến mấy tay đàn ông trong nhà hàng không thể rời mắt, nhân viên phục vụ vội vã chào hỏi.

Nhưng người phụ nữ phót lờ, nhanh chóng ngôi xuống đối điện với Công Tôn Đại Hoàng, thở hồn hến nói: “Xin lỗi ngài Công Tôn vì đã để ngài đợi.”

“Địa bàn này là của cô, đứng không?”

Công Tôn Đại Hoàng hạ thấp giọng nói.

“Chuyện này…

cũng không hẳn, nhưng tôi có chỉ nhánh ngầm ở đây…

Ngài Công Tôn, tại sao ông lại bỗng nhiên đến Mỹ vậy? Hơn nữa…

còn lặng lẽ như thế?” Người phụ nữ tên là Võ Mỹ Hạnh bối rối hỏi.

Lấy thân thế của Công Tôn Đại Hoàng, tại sao lại lặng lẽ đến đây như vậy chứ? Ông ta là ai, Võ Mỹ Hạnh còn không biết sao? Cho dù đây là một đất nước xa lắc xa lơ nào đó với thế lực của Công Tôn Đại Hoàng, trước giờ làm gì có ai mà đám trêu chọc ông ta.

“Những chuyện này cô không cần quan tâm, tôi muốn.



cô sắp xếp một chỗ, tôi phải đi lánh nạn!” “Lánh nạn u?”



Võ Mỹ Hạnh càng giật mình thêm, vội hỏi: “Ngài Công Tôn, ai… a dám chống đối ngài?



Có thể khiến Công Tôn Đại Hoàng đi đến đây để lánh nạn… Đối thủ này là ai vậy?



Chẳng lẽ là Trường Ẩn? Hoặc là nhóm người đó …



“Bác sĩ Lâm!” Công Tôn Đại Hoàng hít một hơi thật sâu.



“Bác… Bác sĩ Lâm ư?” Võ Mỹ Hạnh choáng váng, vẻ mặt khó tin được.



“Tôi nghĩ cô đã nghe tới anh ta rồi.”



“Tất nhiên là tôi đã nghe rồi. Tôi nghe nói danh tiếng của bác sĩ Lâm được cả thế giới biết đến, đặc biệt là buổi phát sóng trực tiếp cuối cùng về việc điều trị cho công chúa của nước Pháp. Hiệp hội y khoa của Mỹ mất mặt vì sự việc này. Làm sao tôi không biết người này được cơ chứ?”



“Vậy thì nói, nước Mỹ rất đối chọi với bác sĩ Lâm đúng không?”



“Chuyện này… mâu thuần thì mâu thuần nhưng không phải ai cũng chống đối. Dương Hoa của bác sĩ Lâm đã bén rễ ở đây. Vừa rồi ở Portland, có một trung tâm thuốc đông y do Dương Hoa mở.”



“Cho nên, chỉ nhánh ngầm của bác sĩ Lâm cũng rải đều ở đây?” Công Tôn Đại Hoàng căng thẳng thở gấp, vội vàng hỏi.



“Ngài Công Tôn, ngài yên tâm, khu vực này là địa bàn của tôi, bên này người của bác sĩ Lâm không hề động đến! Tôi sẽ thu xếp chỗ cho ngài ngay lập tức, đảm bảo bác sĩ Lâm sẽ không tìm thấy được ngài!” Võ Mỹ Hạnh vội vàng nói.



Công Tôn Đại Hoàng thở phào nhẹ nhõm và khẽ gật đầu: “Khoảng thời gian này, tôi đã đánh giá thấp bác sĩ Lâm, tôi phải chịu thiệt hại lớn, chờ tôi nghỉ ngơi một thời gian, khi bình phục chấn thương và lấy lại sức, tôi sẽ làm cho tên Lâm Dương này phải trả giá đắt!



Tôi muốn tên này chết không có chôn!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.