“Đừng nói thực lực của ngươi, ta không rõ ràng, coi như ngươi thật sự là cao thủ võ đạo, ngươi cũng không có tư cách xuất hiện tại nơi này!”
“Tuổi quá trẻ, không hiểu được đạo lý nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên!”
“Đừng nói là chiến thần trong truyền thuyết!”
“Tùy tiện đi Long Môn tìm một đệ tử đến đây, đều có thể đem ngươi, đánh cho răng rơi đầy đất!”
“Liền ngươi ở đây, còn giả bộ được sao?”
“Đi đi thôi, không nên ở chỗ này mất mặt xấu hổ!”
“Ta đã đặc biệt mời đại cao thủ từ Vũ Thành, lập tức sẽ tới ngay!”
Nói đến đây, Triệu Hải Thụy hất đầu, ra hiệu Triệu Tiểu Hồng mang theo Bùi Nguyên Minh, xéo đi.
Triệu Tiểu Hồng cắn răng nói: “Đại ca, anh liền không thể lựa chọn, tin tưởng em một lần hay sao?”
“Em cho anh biết, ngài ấy là. . .”
“Xéo đi!”
Triệu Hải Thụy lạnh giọng mở miệng.
Nam Cung Tĩnh cũng lạnh lùng nhìn xem Bùi Nguyên Minh, nói: “Người trẻ tuổi, ra ngoài đi, không cần tiếp tục mất mặt xấu hổ!”
“Bệnh viện chúng ta, không chào đón người như ngươi.”
“Hiểu chưa?”
Bùi Nguyên Minh hướng về phía Triệu Tiểu Hồng khoát tay áo, ra hiệu nàng, không cần tiếp tục mở miệng.
Sau đó, anh không để ý tới Nam Cung Tĩnh đang kêu gào, mà là nhìn xem Triệu Hải Thụy, thản nhiên nói: “Triệu phó tổng.”
“Thành thật mà nói, nếu tối nay không phải xem xét, vết thương của tiểu thư, có liên quan đến tình hình gần đây của bên ngoài Vạn Lý Trường Thành, và cô ấy, được coi là vô tội gặp nạn.”
“Lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/292646/chuong-6402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.