Đang khi nói chuyện, Tô Mục cười tủm tỉm, dường như muốn để hai tiểu bối quen biết lẫn nhau.
Bùi Nguyên Minh lễ phép vươn tay, thản nhiên nói: “Hóa ra là đại sư Tiểu Phụng Chùa Địa Tông.”
“Nghe nói quý chùa có lịch sử lâu đời. Không chỉ là một trong ba ngôi chùa lớn bên ngoài Vạn Lý Trường Thành, còn đã từng đạt được chân truyền của tổ sư Địa Tông!”
“Nếu có cơ hội, ta nhất định sẽ đi quý chùa, mở mang tầm mắt một chút.”
Nghe được lời nói của Bùi Nguyên Minh, trong mắt Thích Trường Thanh lóe lên một tia tự hào không thể che giấu, bất quá, hắn vẫn đưa tay cùng Bùi Nguyên Minh chạm một cái, thản nhiên nói: “Xin chào Bùi Tiên Sinh.”
Nhưng sau khi chào hỏi xong, Thích Trường Thanh không có ý tứ trò chuyện tiếp, mà là quay người nhìn xem Tô Mục, vẻ mặt thành thật mở miệng nói: “Tô Lão, thương thế của ngươi, ta đã giúp ngươi xem mạch qua.”
“Ở tình huống của ngươi, biện pháp tốt nhất chính là tự phế võ công, chỉ cần phế bỏ tu vi của mình, ngươi nhất định có thể sống lâu trăm tuổi, sống lâu mấy chục năm, không thành vấn đề!”
Sau khi nói xong, Thích Trường Thanh lại nhìn Tô Ương Kim một chút, nói: “Tô Lão tự phế võ công, về sau, sẽ bị liệt một thời gian, Tô gia các ngươi, nhất định phải chăm sóc tốt cho Tô Lão.”
Trong lời nói của hắn, hết thảy đều là lẽ đương nhiên, thật giống như lời hắn nói, là khuôn vàng thước ngọc, chỉ cần hắn mở miệng nói ra, đều có thể trở thành hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/292316/chuong-6072.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.