Sau đó, một người phụ nữ lạnh lùng trong bộ đồng phục trắng, chắp hai tay sau lưng bước vào.
Nàng thần sắc đạm mạc quét nhìn Bùi Nguyên Minh một chút, thản nhiên nói: “Tuy rằng đồn cảnh sát Kim Lăng, không phải do Lâm gia Tô Nam phụ trách.”
“Nhưng là ta là người phụ trách ở đây.”
“Đã Lâm Thiếu muốn giam ngươi bốn mươi tám giờ, lại có đầy đủ nhân chứng vật chứng!”
“Như vậy không có ý tứ!”
“Ta hiện tại, chỉ có thể giam ngươi bốn mươi tám giờ!”
“Trong bốn mươi tám giờ này, ngươi có thể tìm luật sư, cũng có thể giữ im lặng.”
“Nhưng là ngươi cùng luật sư nói những gì, đều sẽ trở thành bằng chứng trước tòa!”
Nói đến đây, nữ tử này hướng về phía Bùi Nguyên Minh nở nụ cười xinh đẹp, trong nụ cười có ba phần ngả ngớn, ba phần khiêu khích, còn có bốn phần khinh thường.
Có vẻ như trong nhận thức của cô ta, nếu Bùi Nguyên Minh dám cùng bọn hắn những người này không qua được, thì đúng là chuyện buồn cười.
Bùi Nguyên Minh nhìn xem nữ tử đồng phục màu trắng này, cười cười nói: “Ta còn chưa có thỉnh giáo, ngươi lại là thần tiên phương nào a?”
Một bên, Mạc Tâm cười lạnh một tiếng, nói: “Họ Bùi, ngươi thật là một chút kiến thức đều không có!”
“Nàng là sư tỷ của ta, cũng là chi thứ Kim Gia Kim Lăng, kim Tú Ninh.”
“Mặt khác, nàng chẳng những là đệ tử Thánh địa Võ Học, càng là mới vừa từ ba tỉnh phía bắc điều tới, cảnh sát trưởng Kim Lăng.”
“Từ góc độ này mà nói, sở cảnh sát Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/292080/chuong-5836.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.