Rất nhanh, xe cứu thương bệnh viện xuất hiện, đem những người này đều lôi đi.
Người của La Thiên Hữu, cũng thuần thục đem Tập Phúc Đường dọn dẹp sạch sẽ, sau đó đem Bùi Nguyên Minh mời lên xe.
Đi trên đường hướng về trang viên La Gia, Bùi Nguyên Minh uống chai nước soda, mỉm cười nói: “La lão ca, tôi để huynh phế Lâm Hạo, huynh không ngại sao?”
“Không sợ Lâm gia Tô Nam tìm huynh gây chuyện sao?”
La Thiên Hữu thở dài một hơi, nói: “Bùi Thiếu, không dối gạt cậu, người em vợ này của ta, bản lĩnh không có bao nhiêu, nhưng là cho tới nay, đều luôn kiêu căng ngạo mạn!”
“Phong cách hành sự của hắn như thế này, sớm muộn cũng có một ngày gặp nhiều thua thiệt.”
“Mà lại thiệt thòi rất lớn, nói không chừng là đem mạng vứt bỏ a.”
“Nhưng là rơi xuống trong tay của cậu, bị giáo huấn một chút như thế, chí ít cũng lưu lại một cái mạng.”
“Ta cũng hi vọng hắn, có sự giáo huấn này về sau, sẽ biết khiêm tốn mà làm người.”
Bùi Nguyên Minh cười nhạt một tiếng, mặc kệ Lâm Hạo, đến cùng về sau là làm người khiêm tốn, hay là oán hận mình, anh cũng không quan tâm.
Đối với anh mà nói, đã Lâm Hạo dám tới cửa phá quán, liền phải trả giá đắt như vậy.
Đối với hắn dạng tiểu nhân vật này, Bùi Nguyên Minh không có tâm tư cái gì quân tử báo thù mười năm không muộn.
Rất nhanh, xe đi vào trang viên La Gia, lúc này mặt trời đã lặn phía tây.
Bùi Nguyên Minh nhìn về phía trang viên La gia, đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/292034/chuong-5790.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.