“Đợi đến khi ngươi chân chính thượng vị, ta liền có thể đi sơn môn bế tử quan!”
Nói xong câu đó, Mạc Sầu sư thái lấy ra một khối thủ lệnh điêu khắc bằng trúc, ném cho Kim Tuấn Anh.
“Ta sẽ để cho tam đại đệ tử, thủ hạ của ta ra tay, thay ngươi làm việc.”
“Các nàng mang theo lệnh bài của ta mà đi, sẽ lệnh cưỡng chế họ Bùi, ngay lập tức rời đi.”
“Họ Bùi, dù sao vẫn là đại biểu Võ Minh Đại Hạ, ta trục xuất hắn, sẽ không có người nhiều lời cái gì.”
“Nhưng là chơi chết hắn, chỉ sợ cũng không tốt.”
Kim Tuấn Anh mỉm cười nói: “Hết thảy đều dựa theo tiểu di phân phó mà làm việc.”
“Tiểu di nói cái gì, chính là cái đó a.”
“Người thế nhưng là thân tiểu di của tôi, người sẽ còn hại tôi hay sao?”
Nghe được Kim Tuấn Anh nói vậy, Mạc Sầu sư thái một mặt vẻ vui mừng.
Một phương diện, cảm khái chất tử của mình đã lớn lên, một mặt khác, đối với tên Bùi Nguyên Minh này, lại chán ghét nhiều thêm ba phần. . .
Ngay khi Kim Tuấn Anh mang theo thủ lệnh rời đi, đồng thời, Bùi Nguyên Minh trở lại Tập Phúc Đường, lại bắt đầu thực hiện công việc đệ nhất thầy phong thủy tại Kim Lăng.
Bùi Nguyên Minh rời đi quá lâu, Trương Long Hổ một người ngồi công đường xử án, đã có chút sứt đầu mẻ trán.
Hiện tại có Bùi Nguyên Minh trở về, nhuệ khí của cả Tập Phúc Đường, lập tức tăng cao.
Sau ba ngày gió êm sóng lặng, Hoắc Thiếu Khanh trở lại, bước vào Tập Phúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/292004/chuong-5760.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.