Kim Tuấn Anh nhếch miệng, nhìn dường như đang cười, nhưng là nụ cười âm lãnh vô cùng.
Bầu không khí trong sân, trở nên vô cùng căng thẳng.
“Ngươi chẳng lẽ chưa nghe qua câu nói, hổ xuống đồng bằng bị chó khinh hay sao?”
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Ta chỉ biết, không phải mãnh long không qua sông.”
“Ta dám hay không dám ở nơi này, cùng Kim Đại Thiếu ngươi không chết không thôi, ngươi không nhìn ra được sao?”
Kim Tuấn Anh sắc mặt càng phát ra âm trầm, ánh mắt nháy mắt thâm thúy sâu như vực thẳm.
Bùi Nguyên Minh tiếp tục vỗ vỗ mặt Kim Tuấn Anh, không cho hắn cơ hội giả vờ, mà là thản nhiên nói: “Còn mười giây đồng hồ.”
“Ta hi vọng, ngươi bây giờ đã suy nghĩ kỹ càng.”
Tại thời khắc này, ánh mắt Bùi Nguyên Minh, cũng dần dần trở nên lạnh lẽo.
“Tốt!”
“Rất tốt!”
“Họ Bùi ngươi thật rất tốt!”
Kim Tuấn Anh nhìn chòng chọc vào Bùi Nguyên Minh, sau đó phát ra nụ cười lạnh.
Hắn biết rõ, hôm nay còn lâu mới là thời điểm ăn thua đủ, bởi vì hắn chuẩn bị không đầy đủ.
Nếu như hôm nay, ở đây cùng Bùi Nguyên Minh cứng đối cứng, như vậy người chết, nhất định sẽ là hắn.
“Tại Kim Lăng nơi này, đây là lần đầu tiên có người, dám nói chuyện với ta như thế.”
“Ta hi vọng, ngươi ngày sau không nên hối hận vì hành động hôm nay.”
“Bởi vì, núi xanh còn đó, nước biếc chảy dài!”
Nói đến đây, Kim Tuấn Anh quay người, trực tiếp đi đến bồ đoàn trước mặt, “Bộp” một tiếng quỳ xuống.
Sau đó, hắn tay thuận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/291998/chuong-5754.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.