Đang khi nói chuyện, Bùi Nguyên Minh chắp hai tay sau lưng, đi đến vị trí đài chủ tịch.
“Bùi Nguyên Minh, ngươi đến cùng muốn làm cái gì!?”
Tạ Như Long mí mắt không ngừng chuyển động.
“Thân phận của ngươi rất cao, nhưng là tùy ý nhúng tay vào việc nhà Tạ Môn của chúng ta!”
“Là Long Môn của ngươi, toàn bộ mất mặt!”
Bùi Nguyên Minh rõ ràng lưu loát nói: “Nhìn xem, khi ta cùng ngươi giảng đạo lý, ngươi cùng ta giảng thực lực.”
” Ta và ngươi giảng cứu thực lực, ngươi lại bắt đầu muốn cùng ta, nói đạo lý!”
“Chuyện tốt trên thế giới, tiện nghi trên thế giới, đều để một mình ngươi chiếm hết, đúng không?”
Tạ Như Long trầm giọng nói: “Bùi Nguyên Minh, ngươi nếu là dám làm bậy, ta nhất định sẽ tố cáo ngươi trước tòa!”
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Hỏi một đằng, trả lời một nẻo, xem ra là ngươi sợ a!”
“Ngươi nói như vậy, là ta bắt nạt người khác, ngươi bây giờ cũng không làm gì được ta rồi sao?”
Vừa nói, Bùi Nguyên Minh vừa bước tới, thẳng tay quất Tạ Như Long sấp mặt xuống đất.
“Bốp-”
Tạ Như Long vừa mới vô cùng kiêu ngạo, đã ngã nhào xuống đài chủ tịch.
Hắn lảo đảo bò lên, khàn giọng nói: “Bùi Nguyên Minh! Ngươi thật quá đáng! Ngươi!”
“Bốp!”
Bùi Nguyên Minh bước tới, lại một cái tát đem Tạ Như Long đập bay, sau đó thản nhiên nói: “Đến, ngươi nói lại lần nữa?”
Tạ Như Long nghiến răng: “Chúng ta Kim Lăng Tạ Môn…”
“Bốp!”
Bùi Nguyên Minh trái tay, lại là một cái tát cực mạnh, Tạ Như Long lại loạng choạng ngã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/291823/chuong-5579.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.