“Ngươi cảm thấy, chúng ta bây giờ không có chứng cứ rõ ràng, tiếp theo sẽ không tìm được sao?”
“Ta cho ngươi biết, người đang làm, trời đang nhìn, người là ngươi giết!”
“Chúng ta liền nhất định, có thể tìm được chứng cứ!”
Bùi Nguyên Minh cười cười, thản nhiên nói: “Nếu như, ta thật không có giết người thì sao?”
“Lại hoặc là nói, chỉ là một cái Độ Ách, một gia hỏa đã bị phế bỏ. . .”
“Hắn liền có tư cách, làm bẩn tay của ta sao?”
“Khổng Tú, ngươi coi thường ai đây?”
Bùi Nguyên Minh ngôn ngữ như một nhát dao, cứa vào lòng tự tin bấp bênh của Khổng Tú.
Khổng Tú sắc mặt lại biến, dường như không chịu nổi cơn tức giận, nhưng cuối cùng cũng kìm lại được.
Nàng hít sâu một hơi, nhìn chăm chú Bùi Nguyên Minh hồi lâu sau, mới lạnh lùng nói: “Được rồi, Bùi Nguyên Minh, miệng ngươi có cứng đến đâu cũng vô dụng.”
“Chứng cứ, chúng ta khẳng định sẽ tìm được!”
“Mà bây giờ, ngươi cần thành thành thật thật phối hợp làm việc với chúng ta!”
“Đương nhiên, ngươi cũng có thể kháng pháp.”
“Nhưng là kháng pháp, chúng ta chơi chết ngươi, chính là hợp tình hợp lý, đương nhiên. . .”
Tiếng nói vừa dứt, Khổng Tú phất tay ra hiệu, xoay người bước vào đại sảnh của tòa nhà cổ.
Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày, anh nhìn thấy giữa mày của Khổng Tú Quỳnh, bóng dáng kiếm quang.
Nữ nhân này, rõ ràng đã bị khí thế của mình áp chế, nhưng là thời khắc mấu chốt, lại kịp phản ứng.
Đây rốt cuộc là nàng trời sinh khó đối phó, hay là nàng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/291752/chuong-5508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.