Chẳng qua, Bùi Nguyên Minh lại không để ý tới những người này, thay vào đó, anh đã lấy khẩu súng trong tay Hoắc Thiếu Khanh, mở khóa an toàn ra, đè vào trên trán Kim Tuấn Anh.
Không khí trên sân, nháy mắt lại lần nữa giương cung bạt kiếm.
“Vương bát đản! Ngươi ăn gan hùm mật báo hay sao! ?”
“Lại dám dùng súng nựng trán Kim Đại Thiếu sao? Ngươi đây là đại nghịch bất đạo!”
“Với hành vi như vậy của ngươi, chính là đại tội diệt tộc!”
“Đem người thả ra, bằng không mà nói, chúng ta trước hết chơi chết ngươi!”
“Chơi chết ngươi về sau, còn muốn chơi chết cả nhà ngươi! Chơi chết tổ tông mười tám đời của ngươi!”
Một đám người, toàn bộ đều nổi giận rống lên, thanh âm chấn thiên động địa.
Bọn hắn nóng lòng muốn bắn chết Bùi Nguyên Minh.
Rốt cuộc, những gì Bùi Nguyên Minh đang làm, đều vượt qua tầm hiểu biết của bọn hắn.
Thế mà cho nòng súng, nhìn đắm đuối trán của Kim Tuấn Anh sao?
Hắn có biết, vấn đề này lớn đến mức nào hay không?
Tin này truyền đi, toàn bộ Kim Lăng, sẽ xảy ra động đất lớn, đúng không!
Bùi Nguyên Minh mặc kệ những người xung quanh, chỉ dùng súng, đập cái bốp vào trán Kim Tuấn Anh một cái, thản nhiên nói: “Kim Đại Thiếu, ngươi còn chưa chết, sao lại không nói chuyện?”
“Một chút lễ phép đều không có a, tại sao khi ta hỏi, ngươi lại không trả lời?”
“Có phải là mới vừa rồi, bị đập choáng đầu hoa mắt, cho nên không nghe rõ, đúng không?”
“Vậy ta liền hỏi ngươi một lần nữa. . .”
“Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/291685/chuong-5441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.