” Van cầu ngài đại nhân đại lượng, coi tôi thành một cái rắm, bỏ qua cho tôi!”
Rõ ràng, đối với Đỗ Quang Khải mà nói, hưởng thụ hết một ngày tự do, tuyệt đối không nguyện ý, nửa đời sau đều nằm ở trên giường.
Cho nên hắn hôm nay, cho dù là tôn nghiêm, hắn đều không cần.
Bùi Nguyên Minh cầm chén trà, sau khi nhấp một ngụm trà, bình tĩnh nói: “Đồ tử đồ tôn của ngươi đều bị ta đả thương, ngươi không hận ta sao?”
Đỗ Quang Khải lắc đầu nói: ” Không hận, tôi cũng muốn cảm tạ Bùi Đại Thiếu đã hạ thủ lưu tình, bằng không mà nói, lấy thân thủ của ngài, bọn hắn hẳn là chết, mà không phải tổn thương.”
Bùi Nguyên Minh lại cười nhạt: ” Nữ nhi bảo bối của ngươi Đỗ Cách Cách bị ta phế, ngươi cũng không hận sao?”
” Hận, nhưng là cũng không hận!”
Đỗ Quang Khải thở dài một hơi.
” Nàng trời sinh tính điêu ngoa, làm người lại luôn luôn không giảng đạo lý, thân thủ cũng tầm thường. nàng thường bắt nạt mọi người dưới sự yêu chiều của tôi, nhưng là một khi ta xảy ra chuyện, nàng gặp phải cao thủ, nói không chừng liền sẽ rước lấy họa diệt môn! ”
“Cho nên, tôi không những không hận, còn muốn cảm tạ!”
Nghe những gì Đỗ Quang Khải nói, Đỗ thái tử và những người khác, đều bất giác há hốc mồm, rút một hơi khí lạnh.
Bọn hắn chưa bao giờ nghĩ rằng, Bùi Nguyên Minh thật sự bá đạo như Đỗ Quang Khải nói, đối với hắn tâm phục khẩu phục.
Mà Đỗ Cách Cách cũng là bị hắn phế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/291223/chuong-4979.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.