Hoắc Nguyên Hổ và những người khác, sững sờ trợn mắt hốc mồm trước cảnh tượng này, thật lâu phản ứng không kịp.
Tình hình là thế nào?
Tôn Nhất Châm kim vương, vừa rồi không phải kiêu ngạo bá khí, xem thường Bùi Nguyên Minh ra mặt hay sao?
Thế nào bỗng nhiên, lại trực tiếp quỳ xuống trước mặt Bùi Nguyên Minh, nho nhã mở miệng bái sư.
Nhiều nữ y tá xinh đẹp, không thể không tự tát mình một cái, để đảm bảo rằng mình không nằm mơ.
Hoắc Nguyên Hổ dụi mắt, nhìn Tôn Nhất Châm đang quỳ trên mặt đất, chỉ cảm thấy mình đang nhìn lầm.
“Châm vương ——”
Tôn Nhất Châm lúc này nhanh chóng nói: “Được rồi, Hoắc tiên sinh, đừng nói nhảm nữa, để lão sư ta ra tay!”
“Trước mặt lão sư, ta không có tư cách xuất thủ!”
Mặc dù Tôn Nhất Châm không biết, Bùi Nguyên Minh sẽ cứu người như thế nào.
Nhưng giờ phút này, ông ta đối với Bùi Nguyên Minh, tin tưởng tuyệt đối.
Chỉ cần Bùi Nguyên Minh nói, quất vài cái tát vào mặt lão phu nhân Hoắc gia. là có thể đem người cứu tỉnh, ông ta cũng nhất định sẽ đồng ý.
“tốt!”
Hoắc Nguyên Hổ giờ phút này cũng quả quyết mở miệng, bởi vì ông ta đã nhìn ra, Bùi Nguyên Minh đã khuất phục Tôn Nhất Châm.
“Bùi Thiếu, cám ơn nhiều, vất vả ngài!”
“Chỉ cần ngài, giữ được mạng mẫu thân của tôi là được!”
“Từ nay về sau, tôi sẽ nợ ngài một mạng!”
Đối với Hoắc Nguyên Hổ mà nói, lời này đã là khả năng hứa hẹn cực hạn của mình
Bùi Nguyên Minh không nói nhảm, mà là lấy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/291028/chuong-4784.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.