“Quỳ xuống, xin lỗi Lý Thiếu, tự phế hai tay, dâng lên vợ ngươi để Lý thiếu vui vẻ, đây là lối thoát duy nhất của ngươi!”
Trần Hồng Mẫn lúc này vẻ mặt tự đắc, hai tay ôm chặt ngực, hiên ngang lẫm liệt: “Bùi Nguyên Minh, ngươi đừng để sai lầm!”
Trần Hồng Mẫn lúc này, dường như đã khôi phục được tự tin.
” Không sai, đầu năm nay, có tiền có thế, mới là hết thảy!”
“Bất kể ngươi có thể chiến đấu, cho dù ngươi có cường đại cỡ nào, ngươi vẫn luôn là tôm tép nhãi nhép!”
” Chú định bị chúng ta nghiền ép!”
Một nữ danh viện bán rẻ thân xác, giờ phút này, cũng tìm lại được dũng khí của mình, con mắm một mặt vênh vang đắc ý ngạo kiều.
Rốt cuộc, nghe Trần Hồng Mẫn nói xong, mấy chục nam nữ mặc y phục tung cẩu đang có mặt, một lần nữa ngẩng đầu lên.
Tiền của bọn hắn, bối cảnh của bọn hắn, quyền thế của bọn hắn, chỗ dựa của bọn hắn, toàn bộ đều hơn hẳn Bùi Nguyên Minh.
Bọn hắn sợ cái gì?
Chẳng lẽ, Bùi Nguyên Minh còn dám giết bọn hắn sao?
Không sợ đi tù sao?
Không sợ người nhà đều bị liên luỵ, chết không có chỗ chôn sao?
“Cho dù ngươi thực sự là bình vương thì đã sao?”
“Trừ phi là một đời Chiến Thần cao cao tại thượng! Bằng không mà nói, ngươi đánh thắng được súng đạn sao?”
Lúc này, một hoàn khố đại thiếu cười lạnh.
Rõ ràng, tất cả mọi người tại lúc này, đều tỉnh táo lại.
Quả thực, bọn hắn đều bị sức mạnh của Bùi Nguyên Minh làm cho mờ mắt.
Trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/290884/chuong-4640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.