Lữ Tiểu Bộ rất khó chịu về địa vị của Bùi Nguyên Minh, ở trong lòng Hình Hoằng Ích.
Hắn cảm thấy họ Bùi này, chắc chắn sẽ là đối thủ lớn nhất của hắn khi chiếm hữu Hình Lam.
Không thể không nói, trực giác của hắn rất chuẩn.
” Ta nhìn, vẫn là để hắn đi đi thôi, miễn cho không liên lụy tới chúng ta, nếu lỡ xảy ra chuyện, hắn chết thì coi như không tốt!”
Lữ Tiểu Bộ cố ý trên dưới dò xét Bùi Nguyên Minh, sau đó cười lạnh mở miệng, một mặt ghét bỏ.
Bùi Nguyên Minh khẽ cau mày, vừa định nói gì đó, nhưng Hình Hoằng Ích đã cười nói: “Được rồi, Lữ Thiếu, đừng nói nhảm nữa, sắp hết giờ rồi, mời đi…”
“Chúng ta phải nhanh lên.”
Thái độ của Hình Hoằng Ích cho thấy, Bùi Nguyên Minh quan trọng hơn nhiều so với Lữ Tiểu Bộ.
Còn Lữ Tiểu Bộ nhìn thấy thái độ của Hình Hoằng Ích, chỉ cần hắn bỏ đi tính tình ngạo mạn, sẽ không còn nói cái gì.
Nhưng cho dù như vậy, hắn vẫn ngạo mạn, hừ lạnh một tiếng với Bùi Nguyên Minh.
” Chuyện này có chúng ta phụ trách là được, một hồi ngươi tốt nhất, đừng hành động thiếu suy nghĩ, hết thảy nghe theo sắp xếp của chúng ta!”
” Có chúng ta ở đây, chẳng những Hình Lão và Hình Lam không có việc gì, ngươi cũng sẽ không có việc gì…”
“Cho nên, ngươi cứ trốn ở bên cạnh là được, không được chạy loạn ra ngoài!”
” Bằng không mà nói, một khi xảy ra chuyện, chúng ta sẽ không chịu trách nhiệm!”
Nhìn vẻ mặt đắc ý của Lữ Tiểu Bộ, Bùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/290802/chuong-4558.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.