…
Trên đường rời khỏi Tập Phúc Đường, Chu Hướng Võ đối với Bùi Nguyên Minh chẳng thèm ngó tới, vào lúc này, anh ta cũng không biết, nên diễn tả tâm tình của mình như thế nào.
Anh ta lấy chiếc khăn tay che miệng mình, trên đó có vết máu đỏ.
Mà khi nhìn lại bảng hiệu Tập Phúc Đường, trong mắt anh ta cũng nhiều hơn mấy phần kiêng kị .
” Lão tam, cậu nghĩ gì về tiểu đại sư này?”
Chu Quảng Lộc đương nhiên biết, em trai mình đã làm cái gì, nhưng hiện tại cũng không chỉ ra.
Nói cho cùng, trước đây mình cũng giống như Chu Hướng Võ, hoàn toàn không tin tưởng Bùi Nguyên Minh.
“Có thể tiến vào Pháp Nhãn của cậu sao?”
Chu Hướng Võ vẻ mặt phức tạp, một lát sau cười khổ một tiếng, nói: “Nhị sư huynh, anh đừng chọc em.”
“Em không xem thường tư cách của hắn!”
Tuy rằng, chỉ là đối đầu ngắn ngủi, nhưng Chu Hướng Võ cũng hiểu được, nếu như mình động thủ thật, mình tuyệt đối không phải là đối thủ của Bùi Nguyên Minh.
“Phong Thủy tướng thuật là đệ nhất thiên hạ, võ công cũng là đệ nhất thiên hạ, cộng thêm Tập Phúc Đường của hắn ở đây, Kim Lăng trong tương lai, nhất định sẽ có nhân mạch thông thiên…”
“Em chỉ tưởng rằng, hắn là do người đó phái tới gần sư huynh của mình.”
“Nhưng em hiện tại cảm thấy, người đó không đủ tư cách xúi giục một nhân vật như vậy!”
“Người này, nói không chừng có thể là cứu tinh của Ẩn Thế Chu gia chúng ta.”
Nghe được Chu Hướng Võ, Chu Quảng Lộc hơi sững sờ: ”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/290762/chuong-4518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.