” Nói không chừng ta ngày mai, liền sẽ chết đột ngột.”
Hoàng Phổ Thy cười cười, nói: “Gia gia, ông vừa mới lúc tiến vào, cháu đã thay ông tính một quẻ.”
“Quẻ cho thấy sắp tới, ông sẽ gặp được quý nhân”.
” Cháu càng nghĩ, gần đây biểu tỷ đối với chúng ta mười phần chiếu cố, nàng hẳn là cái gọi là quý nhân.”
“Sau khi cháu chết, ông sẽ sang tên nhà cho cô ấy. Cô ấy nên trông nom căn nhà và chu cấp tiền cấp dưỡng cho ông.”
“Ông nội tuy không giỏi bói toán, nhưng thấy cháu xưa nay không bao giờ sai.”
Hoàng Phổ Phong thanh âm lạnh lùng.
“Thy Thy, cháu cứ yên tâm dưỡng bệnh đi, những chuyện khác, gia gia sẽ xử lý tốt.”
Dù không nhìn thấy biểu hiện của Hoàng Phổ Phong, nhưng Hoàng Phổ Thy hiểu được, tính cố chấp của ông mình.
Lúc này, cô xoay người lại, ánh mắt trống rỗng rơi vào Bùi Nguyên Minh cùng Tạ Mộng Dao, khẽ cười: “Hai người, thật vất vả, hôm nay chạy tới không được việc gì.”
Nghe vậy, Hoàng Phổ Phong vỗ vỗ đầu nói: “Thy Thy, ta quên giới thiệu với cháu, đây là Bùi Thiếu, người mua nhà của chúng ta, cũng là đại sư.”
“Cậu ấy sẵn sàng mua căn nhà của chúng ta mà không cần chi tiền”.
“Mua nhà của chúng ta mà không tốn tiền sao?”
Hoàng Phổ Thy sửng sốt một chút, sau đó vẻ mặt ngẩn ra.
“Ông ơi, ông đang nói cái gì vậy?”
Hoàng Phổ Phong không nói nhảm, mà trực tiếp kể lại chuyện đã xảy ra ở sảnh trước.
Hoàng Phổ Thy tuy rằng cũng rất thông minh, nhưng lúc này nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/290694/chuong-4450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.